Điệp và cháu nội Lili Trước trụ sở thôn
Quay lại Tân Phúc
Phần hai thế kỉ tợ như phi.
Tân Phúc ngày nay thấy được gì ?
Đễn rộng ngày xưa không thấy nữa.
Đồi thưa thủa ấy chẳng còn chi.
Chòm đa đầu xóm đâu tồn tại.
Cầu trúc cuối thôn cũng biến đi.
Cố sức đi tìm hình bóng cũ.
Nắng chiều gom gió nhuốm sầu bi.
VHKT- Tháng 12- 2005
Khi đang đứng nói chuyện, một thanh niên trên 20 mươi lái xe honda lại gần tôi nói:
- Chú muốn đi chụp hình quanh đây không?
Câu hỏi của cậu thật hợp ý tôi.Tôi gật đầu:
- Cháu biết rừng Cây Si, Rừng giếng Oro, Rừng Tre, Mả Dẻ không?
- Các nơi này cháu biết vì nghe người lớn kể lại thôi. Chú muốn đến đó hả.
- Ừ, tôi muốn tìm kỉ niệm thôi.
Cậu chở tôi đi về phía nam một lúc thì ngừng lại.
Trước mặt chúng tôi là một cánh đồng lầy ngừng bên kia là khu rừng cây cối um tùm. Tôi hỏi:
- Đây là đâu?
- Dạ đây là rừng Cây Si.
- Thế cây Si đâu rồi?
-Dạ bị chặt rồi.
Bất chợt tôi thở dài, hồi tưởng lại câu chuyện trăn trâu của hơn 50 năm trước.
Ngày nay, tai đây có các phương tiện chuyên trở cho các
vật nặng chứ không phải gánh gồng như trước
No comments:
Post a Comment