Tôi chọn mọt vùng có thể làm hậu cảnh rồi nói các cô bước
ra để chụp hình.
Hình Ngô Thị Điệp.
Hình Đỗ Thị Tiệp.
Hình Hồ Thị Chiến.
Hình Phạm Thị Pha.
Hình Trần Thị Hường.
Hình Đào Kim Phước.
Chụp một lố xong, chúng tôi lại di
chuyển đến phía hồ nước chụp lần thứ hai.
Hình Thày trò tại Mile Square Park.
Chụp hình kỷ niệm với các cô xong
tôi nói:
- Đây đúng là Hoa Lạc Giữa Gừng
Gươm.
Các cô phản đối:
- Thầy phải nói là Gươm Lạc Giữa Rừng
Hoa chứ.
- Không đâu. Các cô sắc hơm kiếm,
nguy hiển hơn đao thì làm gì là hoa được.
Chụp chán chê mê mỏi, thầy trò kéo
nhau đi xem vườn trồng cây kiểng theo lời khuyên của Tố Như. Tố Như là con gái
của Hường-Lợi.
Trên xe đi đến vườn cây, Pha nói:
- Em có một thằng bạn cùng lớp ở
đây. Hôm trước gặp nó, nó nói vài hôm liên lạc lại. Ngày mai về rồi mà nó không
gọi một tiếng. Lần sau sang, không thèm gặp nó nữa.
Khi vừa dứt tiếng, thì chuông điện
thoại của cô ta reo.
Pha mở điện thoại:
- Alô. Sáu Khoái hả. Vừa nhắc tức
thời.
Sáu Khoái, tên là Trần Quang
Khoái, bạn cùng lớp với Pha. Khoái với vợ là Đào và hai cô con gái đang sinh sống ở Anaheim, cách nhà tôi không xa.
Pha bật speaker, mọi người cùng
nghe. Khoái chúc tết tôi và tất cả bạn bè. Chúng tôi cũng chúc lại em.
Tiếng khoài vang lên:
- Pha đang ở đâu vậy?
- Thầy đang chở tụi tôi đang đi chơi.
Ở đây có Chị Diệp, Tiệp, Hường, chị Chiến và Phước, một lố 7,8 người.
- Ngày mai mời Thầy, Pha và tất cả
các bạn đến ăn cơm được không?
- Ngày mai à. Ngày mai tôi về lại
Denver rồi.
- Thôi cho gửi lời chào Thầy và
các bạn nhe.
Cuộc đối thoai tạm ngưng sau đó.
Vừa bước chân vào vườn cây, điện
thoại Pha lại vang lên.
Pha nhận ra là điện thoại của Trần
Quang Khoái, nên bật speaker để mọi người cùng nghe.
Nghe giọng Sáu Khoái mời:
- Pha à, cho mình gửi lời mời Thầy,
chị Điệp cùng tất cả các bạn tối nay, lúc 7 giờ lại nhà Khoái ăn cơm nhe.
Thế là tối lại có chầu vui.
Khóai làm việc ngày hôm ấy, nên định
mời Pha hôm sau. Nhưng Pha phải về lại Colorado nên Khoái phải mời tối hôm ấy.
Tại vườn cây, Điệp và Tiệp mua hai
cây hoa ngọc lan. Xem xong cây kiểng
chúng tôi lục đục kéo nhau về.
Trên đường, Điệp nói:
- Bây giờ chúng ta nên đến thăm
Thu Hương, con gái Trần Thị Muộn mới được.
Cả đám tán thành.
Điệp liên lạc và biết Hương và thằng
con trai tên Quốc đang ở một tiệm gần đó. Tôi đưa mọi người tới chỗ Hương.
Trần Thị Muộn cũng là cựu học sinh
cùng cỡ lớp với Tiệp. Hương lấy một Việt kiều, chẳng may người này qua đời. Em
sang đây với cậu con trai 7, 8 tuổi, nên rất cô đơn.
Tôi lại có dịp trổ tài nhiếp ảnh chụp các em làm kỉ
niệm.
Hình các cô cựu học sinh và Hương-Quốc.
Hình hai mẹ con Hương và Quốc.
Thấy cũng đã trưa, chúng tôi kéo nhau đi ăn.
Ăn xong, Điệp và Pha tranh nhau trả tiền. Cuối cùng
Điệp thắng, và Pha sẽ trả tiền mua chè Hiền Khánh ở gần, cách đó chưa tới 100m.
Ra đường, đi một quãng, Chiến ngừng lại nói với cả
đám:
- Thày à. Em có hai câu thơ tả lại hôm nay.
Chiến là một người có tâm hồn thi sĩ. Mọi người lắng
tai nghe.
Nói xong, Chiến đọc:
- Hôm nay là
đúng mồng ba.
Ông thầy dẫn
đám trò già đi đâu?
Đi gần quán chè, chúng tôi ngừng lại chờ đèn đỏ qua
đường.
Tôi nói:
- Chiến đọc lại hai câu thơ lúc nãy đi.
Chiến đọc:
- Hôm nay là
đúng mồng ba.
Ông thầy dẫn
đám trò già đi đâu?
Tôi tiếp:
- Đi đâu, chẳng
biết đi đâu.
Đi đến Hiển
Khánh chè nâu, chè vàng.
Ăn xong cùng bước hai hàng.
Tranh nhau nhà
tắm để sàng chè ra.
Mua chè xong, chúng tôi bàn nhau đi đến chợ ABC gặp
Sáu Khoái.
Vaò chợ hỏi thăm thì Khoái đã về sớm. Chúng tôi nghĩ
Khoái phải về để lo việc tiếp khách.
Vùa ra khỏi cửa chợ tôi thấy Khoái đang đẩy xe đầy
nhóc đồ ăn. Tôi gọi các cô lại để gạp bạn.
Hình Sáu Khóai và các bạn.
Tối hôm ấy lại nhà Khoái để ăn cơm tối đầu năm. Đặc biệt
vợ chồng Khoái và hai cô gái ngoan, đãi thầy trò một bữa thịt dê, nhâu với Rượu
Bách Nhật Hoàng Mễ Tửu do chính tay Đào làm. Thật là một cái tết vui vẻ khó quên.
No comments:
Post a Comment