Chúng tôi rất ngạc nhiên nơi đây rất nhiều người Âu Châu tới du lịch, trong khi người Việt thì rất ít. Những người Âu Châu này ngồi một bàn dài thườn thượt. Nhận phòng xong, chúng tôi lên phòng tắm rửa, thay quần áo rồi xuống phòng ăn tối ngay tại khách sạn. Bữa ăn này do chúng tôi tự túc; ngày hôm sau thì công ty OneTravel mới trực tiếp thu xếp các bữa ăn.
Tại phòng ăn, vợ tôi làm quen với một cặp vợ chồng người Saigòn; người chồng tên Hùng, nói giọng Bắc. Họ cũng ngụ tại khác sạn này. Hai vợ chồng này đi tự túc nên muốn nhập bọn với chúng tôi đi thăm thắng cảnh cho vui. Họ sẽ trả thêm cho Dũng một số tiền.
Nhỏng nhẻo với ông
Sáng hôm sau, hai tất cả nhóm ăn sáng rồi lên đường và địa điểm đầu tiên là thác Đ’ray Sap và Đ’ray Nur. Trước 2004 thác này thuộc tỉnh Đắk Lắk, nhưng nay thuộc vào Đắk Nông, cách thành phố Ban Mê Thuột 30 km về hướng nam. Thác nằm trên dòng sông Serepôk. Thác Đ’ray Sáp còn có tên gọi nữa là thác Chồng; ngay cạnh đó là thác Đ’ray Nur hay thác Vợ. Thác Đ’ray Nur nay vẫn thuộc địa phận tỉnh Đăk Lăk. Thật ra Đ’ray Nur coi như là ghềnh đúng hơn là thác.
Tại sao thác lại có tên Chồng và Vợ như vậy? Có một huyền thoại mà ngừơi dân bản xứ đã truyền miệng về hai thác này. Chúng tôi xin trích lại câu truyện này trích từ web site của tỉnh.
Chàng trai đau khổ
Chỗ chàng trai bây giờ là rừng cây bên bờ đá của dòng thác. Còn chỗ con quái vật lao xuống đã trở thành thác nước ngày nay. Vào mùa xuân thác cao 12 m, rộng 120 m, và vào mùa khô thác cao 8 m, rộng 80 m.”
Hai thác bây giờ lại cách xa nhau về phương diện danh xưng địa phương vì nằm trong hai tỉnh khác nhau.
No comments:
Post a Comment