P- Chọn Tướng.
1. Trần Hưng Đạo nợ nước hơn thù nhà:
Nợ nước trên thù
nhà, đó là một gương lớn cho hậu thế. Ta xem câu chuyện của Hưng Đạo vương viết
trong Đại Việt Sử Ký Bản Kỷ Toàn Thư, trang 52, như sau: “Quốc Tuấn[1]
là con Yên Sinh Vương, lúc mới sinh ra, có một thầy tướng xem cho và bảo:
"[Người này] ngày sau có thể giúp nước cứu đời".
Đến khi lớn lên, dung mạo khôi ngô, thông
minh hơn người, đọc rộng các sách, có tài văn võ. Yên Sinh Vương (Trần
Liễu) trước đây vốn có hiềm khích với
Chiêu Lăng, mang lòng hậm hực, tìm khắp những người tài nghệ để dạy Quốc
Tuấn. Lúc sắp mất, Yên Sinh cầm tay Quốc Tuấn giối giăng rằng:
"Con không vì cha lấy được thiên hạ,
thì cha chết dưới suối vàng cũng không nhắm mắt được?
Quốc Tuấn ghi điều đó trong lòng, nhưng
không cho là phải.
Đến khi vận nước lung lay, quyền quân quyền
nước đều do ở mình, ông đem lời cha dặn nói với gia nô là Dã Tượng, Yết Kiêu.
Hai người gia nô can ông:
"Làm kế ấy tuy được phú quý một thời
nhưng để lại tiếng xấu ngàn năm. Nay Đại Vương há chẳng đủ phú và quý hay sao?
Chúng tôi thề xin chết già làm gia nô, chứ không muốn làm quan mà không có
trung hiếu, chỉ xin lấy người làm thịt dê là Duyệt làm thầy mà thôi.
Quốc Tuấn cảm phục đến khóc, khen ngợi hai
người.
Một hôm Quốc Tuấn vờ hỏi con ông là Hưng Vũ
Vương:
"Người xưa có cả thiên hạ để truyền cho
con cháu, con nghĩ thế nào?".
Hưng Vũ Vương trả lời:
"Dẫu khác họ cũng không nên, huống chi
là cùng một họ!".
Quốc Tuấn ngẫm cho là phải.
Lại một hôm Quốc Tuấn đem chuyện ấy hỏi
người con thứ là Hưng Nhượng Vương Quốc Tảng. Quốc Tảng tiến lên thưa:
"Tống Thái Tổ vốn là một ông lão làm
ruộng, đã thừa cơ dấy vận nên có được thiên hạ".
Quốc Tuấn rút gươm kể tội:
"Tên loạn thần là từ đức con bất hiếu
mà ra", định giết Quốc Tảng, Hưng Vũ Vương hay tin, vội chạy tới khóc lóc
xin chịu tội thay, Quốc Tuấn mới tha. Đến đây, ông dặn Hưng Vũ Vương:
"Sau khi ta chết, đậy nắp quan tài đã
rồi mới cho Quốc Tảng vào viếng".
Công
viên Hưng Đạo Vương
Nam
Định- Hình tác giả (2005)
Hưng Đạo Vương được phong chức Tiết Chế, nắm hết binh quyền mà không bao giờ
làm việc để cho người chê là lạm dụng chức vụ. Việc này ta thấy nhan nhản trong
xã hội. Nhà vua còn cho ông đặc quyền thưởng phạt, thăng chức cho ai thì cho.
Nhưng ông không bao giờ tự ý làm việc này. Trang 3, Đại Việt Sử Ký Bản Kỷ Toàn
Thư viết vịệc ấy như sau: “Bề
tôi nhà Trần mà biết đạo ấy, phải chăng chỉ có Quốc công Hưng Đạo Đại Vương.
Thánh Tông vì thấy ông có công lao to lớn, cho phép được tự tiện phong tước cho
người, nhưng chưa bao giờ ông phong cho một ai cả. Giữa lúc giặc Hồ vào cướp,
cầm quân chuyên chế, lấy thóc của người giàu để cấp lương quân, nhưng cũng chỉ
cho người đó làm giả Lang tướng mà không dám cho làm Lang tướng thực.”
Hưng Đạo Vương
được dân Việt tôn lên hàng thánh không phải là nguyên do. Các câu chuyện vì
nước quên thù nhà, nắm hết binh quyền mà không làm phản, đánh bại quân thù được
toàn quyền mà chẳng lạm dụng. Nhưng vẫn chưa hết ta hãy xem câu chuyện đối phó
với sứ giả nhà Nguyên từ Đại Việt Sử Ký Bản Kỷ Toàn Thư, trang 34, như sau: “Nhà Nguyên lập Di Ái làm Lão hầu, cho Mục
làm Hàn lâm học sĩ , Tuân làm Thượng thư,
lại sai Sài Xuân đem 1000 quân hộ tống về nước. Xuân ngạo mạn vô lễ, cưỡi ngựa
đi thẳng vào cửa Dương Minh. Quân sĩ Thiên Trường ngăn lại, Xuân dùng roi ngựa
quất họ bị thương ở đầu. Đến điện Tập Hiền, thấy chăng bày màn trướng, hắn mới
chịu xuống ngựa. Vua sai Quang Khải đến sứ quán khoản tiếp. Xuân nằm khểnh
không ra, Quang Khải vào hẳn trong phòng, hắn cũng không dậy tiếp. Hưng Đạo
Vương Quốc Tuấn nghe thấy thế, tâu xin đến sứ quán xem Xuân làm gì. Lúc ấy Quốc
Tuấn đã gọt tóc, mặc áo vải. Đến sứ quán, ông đi thẳng vào trong phòng. Xuân
đứng dậy vái chào mời ngồi. Mọi người đều kinh ngạc, có biết đâu gọt tóc, mặc
áo vải là hình dạng nhà sư phương Bắc. Ông ngồi xuống pha trà, cùng uống với
hắn. Người hầu của Xuân cầm cái tên đứng sau Quốc Tuấn, chọc vào đầu đến chảy
máu, nhưng sắc mặt Quốc Tuấn vẫn không hề thay đổi. Khi trở về, Xuân ra cửa
tiễn ông.”
Ở đây chúng tôi
cũng xin thưa, nhân vô thập toàn. Dù rằng trên phương diện quốc gia dân tộc,
trung quân, ái quốc Hưng Đạo Vương quả đáng làm thần, nhưng ngài cũng có những
khuyết điểm của con người bình thường. Việc thứ nhất là chuyện hôn nhân của
ngài:
Đại Việt Sử Ký
Bản Kỷ Toàn Thư, trang 14 chép:
“Ngày 15 tháng ấy, vua mở hội lớn 7 ngày
đêm, bày các tranh về lễ kết tóc và
nhiều trò chơi cho người trong triều ngoài nội đến xem, ý muốn cho công chúa
Thiên Thành là lễ kết tóc với Trung Thành Vương.
Trước đó, vua cho công chúa Thiên Thành đến
ở trong dinh Nhân Đạo Vương (Nhân Đạo Vương là cha Trung Thành Vương). Quốc
Tuấn muốn lấy công chúa Thiên Thành, nhưng không làm thế nào được, mới nhân ban
đêm lẻn vào chỗ ở của công chúa thông dâm với nàng.
Công chúa Thụy Bà (chị ruột của Thái Tông,
cô của Quốc Tuấn, nuôi Quốc Tuấn làm con) liền đến gõ cửa điện cáo cấp. Người
coi cửa vội vào tâu. Vua hỏi có việc gì, Thụy Bà trả lời:
"Không ngờ Quốc Tuấn ngông cuồng càn
rỡ, đang đêm lẻn vào chỗ Thiên Thành, Nhân Đạo đã bắt giữ hắn rồi, e sẽ bị hại,
xin bệ hạ rủ lòng thương, sai người đến cứu"
Vua vội sai nội nhân đến dinh Nhân Đạo Vương.
Đến nơi, thấy yên lặng, bèn vào chỗ Thiên Thành, thì thấy Quốc Tuấn đã ở đấy.
Nhân Đạo bấy giờ mới biết chuyện.
Hôm sau, Thụy Bà dâng 10 mâm vàng sống, tâu
rằng: " Vì vội vàng nên không sắm được đủ lễ vật".
Vua bắt đắc dĩ phải gả công chúa Thiên Thành
cho Quốc Tuấn, lấy 2000 khoảnh ruộng.”
Nếu con mắt
người đời nay, có lẽ chẳng ai cho đó là một việc xấu, nhưng ở thời nề nếp,
khổng giáo còn mạnh của vài trăm năm trước thì là chuyện khác. Đây cũng chẳng
qua là “Anh hùng nan quá mỹ nhân quan.” thôi.
Chuyện thứ hai
là việc giết chết Ô Mã Nhi. Việc này Đại Việt Sử Ký Bản Kỷ Toàn Thư, trang 46,
ghi lại như sau:
“Kỷ Sửu, Trùng
Hưng năm thứ 5 [1289], (Nguyên Chí Nguyên năm thứ 26). Mùa xuân, tháng 2, sai
Nội thư Hoàng Tá Thốn đưa bọn Ô Mã Nhi về nước, dùng kế của Hưng Đạo Vương, lấy
người giỏi bơi lặn, sung làm phu thuyền, ban đêm dùi thuyền cho đắm, bọn Ô Mã
Nhi đều chết đuối cả.
Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: Chữ tín là vật báu
của nước, mà làm cho người khác phục mình sâu sắc thì đó là gốc của vương
chính. Hưng Đạo Vương dùng bá thuật, muốn được thành công trong một thời
mà không biết làm như thế là đã thất tín với muôn đời. Đã nói là đưa về nước
lại dùng mưu kế để giết đi, thì thực quỷ quyệt quá lắm. Thái Tổ Cao Hoàng Đế
nước Đại Việt ta đang khi dẹp loạn, định tha người.”
Chuyện trên đây
cũng chỉ bắt nguồn từ cái bá thuật của Ô Mã Nhi khi vào Long Hưng khai quật mộ
của các tổ tiên họ Trần, lại còn hăm hai vua Trần: “Ngươi chạy lên trời ta theo lên trời; ngươi chui xuống đất ta theo xuống đất.” Y định
dùng kế này bắt hai vua ra hàng. Vì hành vi tàn ác và cái bá đạo trên mà Hưng
Đạo Vương trả đũa bằng bá đạo.
Phần trên cho ta
thấy không những Hưng Đạo Vương làm chúng ta khâm phục mà con ngài, gia tướng
của ngài Yết Kiêu, Dã Tượng đều là các nhân vật đại trượng phu, đầu đội trời,
chân đạp đất. Thật đáng làm gương cho hậu thế.
3. Trần Quang Khải quyền cao nhận việc.
Ông là người tài
kiêm văn võ, biết nhiều thứ tiếng, giữ đến chức tể tướng, dưới một người mà
trên thiên hạ.
Như trong phần
nhân hòa của Đại Việt, chúng tôi đã kể câu chuyện hòa hợp giữa hai tướng Hưng
Đạo Vương và Chiêu Minh Vương Trần Quang Khải. Nếu kể về
quyền điều khiển quốc gia thì ông còn cao hơn Hưng Đạo Vương. Vậy mà khi giặc
tới ông cũng chấp nhận thi hành theo lệnh Hưng Đạo Vương.
3. Trần Nhật Duật can đảm:
Can đảm cũng là
một điều cần thiết làm tướng. Tướng có can đảm thì quân mới có tinh thần. Ta
hãy xem câu chuyện can đảm của vị tướng này trong Đại Việt Sử Ký Bản Kỷ Toàn
Thư, trang 33 đã dịch như sau:
“Trịnh Giác Mật ở đạo Đà Giang làm phản.
Vua sai Chiêu Văn Vương Nhật Duật đi dụ
hàng. Bấy giờ, Nhật Duật coi đạo Đà Giang, ngầm đem quân thuộc hạ đến.
Trịnh Giác Mật sai người đến quân doanh, bày
tỏ lòng thành:"Mật không giám trái mệnh. Nếu ân chúa một mình một ngựa đến
thì Mật xin hàng".
Nhật Duật nhận lời, chỉ đem 5, 6 tiểu đồng
cùng đi. Quân sĩ ngăn lại, Nhật Duật nói:
"Nếu nó giáo giở với ta thì triều đình
còn có vương khác đến".
Khi tới trại, người Man dàn vây mấy chục lớp
và đều cầm đao thương chĩa vào phía trong. Nhật Duật đi thẳng vào, trèo lên
trại. Mật mời ông ngồi. Nhật Duật thạo biết
tiếng nói và am hiểu phong tục của nhiều nước, cùng ăn bốc, uống bằng
mũi với Mật. Người Man thích lắm. Khi Nhật Duật trở về, Mật đem gia thuộc đến
doanh trại đầu hàng. Mọi người đều vui lòng kính phục vì không mất một mũi tên
mà bình được Đà Giang. Đến khi về kinh sư, [Nhật Duật] đem Mật và vợ con hắn
vào chầu, vua rất khen ngợi ông. Sau đó, vua cho Mật về nhà, giữ con hắn ở lại
kinh đô. Nhật Duật mến nuôi hết lòng, xin triều đình ban tước thượng phẩm và
cho vào trông ao cá, sau cũng cũng cho về nhà.”
4. Phạm Ngũ Lão thương lính như con.
Tướng Phạm Ngũ
Lão lừng danh từ khi chưa nhập ngũ. Ngày
còn là học sinh tiểu học tôi đã me câu chuỵên ngồi đan giỏ, bị thương đâm vào
đùi mà không biết. Một con người vừa can đảm vừa yêu đất nước vô cùng. Cái khí
thế ấy làm tinh thần binh sĩ tăng lên.
Theo lịch sử thì
Phạm Ngũ Lão đối sử với binh sĩ như cha đối với con. Ta thấy ông có cách cư sử
như Ngô Khởi, và Điền Đan. Đây chính là một trận Công Tâm rất hiệu quả. Cái tình thương này làm bĩnh sĩ quí trọng
ông và hết lòng đánh giặc.
5.Trần Quốc Toản, thiếu niên anh hùng.
Câu chuyện bóp
cam đã được lịch sử ghi lại. Câu chuyện cho ta thấy cái hào hùng của tuổi trẻ.
Chắc chắn binh lính dưới quyền cũng sẽ tiêm nhiễm cái hào khí ngất trời ấy.
Tiếng tăm của vị anh hùng này sẽ lan truyền trong quân ngũ như làn sóng thần
trên biển khơi.
6. Cái cương quyết của Trần Thủ Độ
Thủ Độ tàn ác,
nhưng xét ra cái tàn ác này là để bảo vệ Trần Triều. Ta không biết nếu thời
gian Mông Cổ sang xâm lấn nước ta mà nước ta đang có một vì vua của một dòng họ
nào đó, liệu có thể có các trang sử vinh quang hay không? Ông cũng có nhiều cái
hay trong đời làm việc của ông. Như trên đã viết, khi Quân Mông sang xâm lấn
đất nước lần, đầu, và nếu ông không nói câu: “Đầu tôi chưa rơi xuống đất, xin bệ hạ đừng lo.” thì chắc gì về sau
có các vua Trần Thánh Tông, Trần Nhân Tông cùng các tướng tài ba Trần Hưng Đạo,
Trần Nhật Duật, Trần Quang Khải, Phạm Ngũ Lão, Lê Phụ Trần…đẩy lui quân Nguyên
Mông không?
7. Nhiều nơi ca tụng Hưng Đạo Vương.
Rất nhiều
website công nhận Hưng Đạo Vương là một trong những người tướng tài năng nhất
thế giới.
Độc giả NguoiConVienXu
(---.proxy.aol.com), May 18, 2009 11:47 gửi cho chúng tôi trên diễn đàn VVH như
sau:
Xin
gui bac VHKT va` cac' vi. trang na`y:
The Ten Greatest Medieval Generals -
Associated ContentJul 27, 2007 ... Tran Hung Dao (1228-1300) "Vietnamese
General" ... An overview of medieval history facts, a century of
architecture, disease, war, power, ...
www.associatedcontent.com/article/324320/the_ten_greatest_medieval_generals.html
- 66k - Cached - Similar pages.
Vào trang ấy,
chúng tôi đã thấy họ liệt ông vào một trong mười tướng lãnh tài ba nhất thời
trung cổ:
The top 10
Medieval Generals of all time:
1. Khalid ibn
al-Walid (592-642 c.e)-
2. Saladin
Al-Ayyubi (Saladin)(1138-1193)
3. Charles
Martel "Mayor of the Palace" (686-741 c.e)
4. Subutai
"Khanate Mongol General" (1176-1248)
5. Charlemagne
(742-814 c.e)
6. Flavius
Belisarius (505-565 c.e)
7. Saint
Alexander Nevsky (1220-1263)
8. Tran Hung Dao
(1228-1300) "Vietnamese General"
9. Genghis Khan
(1162-1227 -Thành Cát Tư Hãn)
10. Saint Joan
of Arc (1412-1431)
Trong danh sách
này, có hai tướng Mông Cổ là Thành Cát Tư Hãn và Subutai. Tiếc rằng không tướng
Mông nào đánh Đại Việt được liệt vào danh sách này.
Cũng độc
giả NguoiConVienXu (---.proxy.aol.com), May 18, 2009 12:16 gửi cho chúng tôi trên diễn đàn
VVH như sau:
The Top 100 Generals in Wars in History
Channel
36 37 43 Trần Hưng Đạo 1228- 1300 Medieval Vietnam Asia ... 70 75 63 Simeon I the Great 864 927 Medieval Bulgaria Mediterranean ...boards.history.com/topic/Generals/The-Top-100/510000029 - 82k.
36 37 43 Trần Hưng Đạo 1228- 1300 Medieval Vietnam Asia ... 70 75 63 Simeon I the Great 864 927 Medieval Bulgaria Mediterranean ...boards.history.com/topic/Generals/The-Top-100/510000029 - 82k.
Đó là một
website khác viết về lịch sử quân sự Mỹ, lại liệt kê hai tướng Việt Nam có ảnh
hưởng đến chiến thuật Mỹ. Đó là Hưng Đạo Vương và Võ Nguyên Giáp.
”
(FROM WIKIPEDIA)
Bac
Bạc VNCH- 1970s
Người bạn trẻ NguoiConVienXu còn viết trên diễn đàn VVH như sau: “Xin
gui riêng bác VHKT và các bác trang dưới đây của Bộ.Quốc Phòng Singapore viết
riêng về Đức Hưng Đạo Vương chống quân Mông Nguyên . Các trang 90,91,92 và 93.
Kính [www.mindef.gov.sg]” www.mindef.gov.sg/imindef/publications/pointer/journals.
Chúng tôi vào đây thấy họ viết luôn 6
trang cùng hình của ngài, mà tôi đoán là co pi từ hình của tờ giấy bạc 500 do
chính phủ Saigòn phát hành khoảng năm 1970.
Có nhiều người cho rằng đây là may nắm vì Subutai
đã không chỉ huy các trận đánh vào Đại Việt[1]. Qua các phần viết trên cho ta thấy rõ kể
về việc “Chọn tướng” thì Đại Việt
phải thắng dù rằng Nguyên Mông cũng đã chọn các tướng tài năng như:
Uriyangkhadai (Ngột Lương Hợp Thai), Aric Khiyan (A-lý Hải-nha)- phụ tá của Thoát Hoan- chỉ huy.
fanzung (123.19.34.---)
đăng September 27, 2009 06:29AM, một câu đối ca tụng ngài, một đền thờ ở Huế:
聖 王 功 蓋 南 邦 萬 古 藤 江 如 在
神 將 威 除 北 寇 千 秋 劫 泊 長 存
Thánh vương công cái Nam bang vạn cổ Đằng Giang như tại
Thần tướng uy trừ Bắc khấu thiên thu Kiếp Bạc trường tồn.
神 將 威 除 北 寇 千 秋 劫 泊 長 存
Thánh vương công cái Nam bang vạn cổ Đằng Giang như tại
Thần tướng uy trừ Bắc khấu thiên thu Kiếp Bạc trường tồn.
Đại Việt được 2 điểm Mông được 1.
No comments:
Post a Comment