Xin bấm vào hình để xem cho rõ
Bằng phát minh
Thành Tây An còn nổi danh với chuyện Hạng Võ đánh Tần. Khi vào tới Hàm Dương Hạng Võ đốt cháy Cung A Phòng, làm cung này cháy cả tháng mà chưa tàn. Nói như vậy ta thấy sự vĩ đại của cung này. Bây giờ TQ đang cho xây lại, dựa vào tài liệu sử và các bản vẽ còn tìm thấy. Tuy nhiên, có sự thổi phồng lên không là chuyện khác, vì chính quyền TQ muốn làm cho thế giới thấy họ là nước văn minh, hùng cường nhất trên hoàn vũ.
Ngoài ra thời Đường, từ thế kỷ thứ 7 đến đầu thế kỷ thứ 10, được coi là thời cực thịnh của TQ về văn học nghệ thuật, nhưng về vấn đề này thì đời Đường Huyên Tông (712-756)- Đường Minh Hoàng lại đứng số một của nhà Đường với các thi sĩ, họa sĩ như Thái Bạch (Lý Bạch), Đỗ Phủ, Vương Duy…. Không ai không quên chuyện Dương Quý Phi, một giai nhân đã làm vì hoàng đế này mê mệt. Ở đây ngừơi ta cũng còn thấy một phần Hoa Thanh Cung, vườn thượng uyển vĩ đại nhất một thời của TQ. Hoa Thanh Cung nằm dưới chân núi Ly Sơn. Theo truyền thuyết, ta biết rằng người đẹp Dương Ngọc Hoàn (Quý Phi) thường hay tắm khỏa thân trong một hồ (ao) sen của vườn thượng uyển này. Hồ này có tên là Hoa Thanh Trì. Ngày nay, người ta tạc một pho tượng Dương Quý Phi lõa thể đang từ hồ lên bờ.
Trung quốc xưa kia hay đã kích sự tàn ác, diệt văn hóa của Tần Thủy Hoàng cùng sự sa hoa của Dương Quý Phi, nhưng nay họ làm tượng phô trương các nhân vật này là vỉ nó thu hút du khách để hái tiền. Nhìn vào đây thì những điều Khổng Tử đưa ra sai bét. Tiền là trên hết.
Viết đến đây làm tôi nhớ lại chuyện cống vải. Theo một số sử liệu thì đời Đường, các cung phi thích ăn vải điều, một trong các nơi có vải này là An Nam. Vải được gánh từ nơi xa xôi, rồi chuyển lên ngựa đem về Hoa Thanh Cung- Trường An. Thi sĩ Đỗ Mục đã nói việc này qua bài thơ dưới đây:
過華清宮其一
Quá Hoa Thanh cung kỳ 1
Trường An hồi vọng tú thành đôi,
山 頂 千 門 次 第 開。
山 頂 千 門 次 第 開。
Sơn đính thiên môn thứ đệ khai.
一 騎 紅 塵 妃 子 笑,
一 騎 紅 塵 妃 子 笑,
Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu,
無 人 知 是 荔 枝 來。
無 人 知 是 荔 枝 來。
Vô nhân tri thị lệ chi[1] lai!
杜牧 Đỗ Mục
Nghĩa:
Nghĩa:
Qua cung Hoa Thanh kỳ 1
Trường An quay lại nhìn như gò thêu gấm
Trên đỉnh núi, nghìn cửa lần lượt mở ra
Một kỵ mã trong bụi hồng, quý phi mỉm cười
Không ai biết ấy là quả vải đã lại.
Trên đỉnh núi, nghìn cửa lần lượt mở ra
Một kỵ mã trong bụi hồng, quý phi mỉm cười
Không ai biết ấy là quả vải đã lại.
Trường An nhìn đẹp cô cùng. Đỉnh non, thấy cửa trong cung mở đều. Phi cười, vó ngựa đang kêu. Chẳng ai đã biết vải điều về cung. VHKT Trường An, quay lại đẹp vô cùng. Đỉnh núi, thấy ngàn cửa mở tung. Kỵ mã bụi trần, phi hớn hở. Chẳng ai biết vải đã về cung. VHKT
Trường An nhìn đẹp cô cùng.
Đỉnh non, thấy cửa trong cung mở đều.
Phi cười, vó ngựa đang kêu.
Chẳng ai đã biết vải điều về cung.
VHKT
Trường An, quay lại đẹp vô cùng.
Đỉnh núi, thấy ngàn cửa mở tung.
Kỵ mã bụi trần, phi hớn hở.
Chẳng ai biết vải đã về cung.
VHKT
[1] Lệ chi là trái vải: Theo lịch sử, đời Đường bắt dân Giao Chỉ gánh trái vải sang nộp cho vua và cung phi thưởng thức. Vải sang đến Tàu thì được kỵ mã đem vải đến Trường An, Kinh Đô nhà Đường. Việc gánh vải ngày đêm liên tiếp gánh làm dân ta cực khổ vô cùng. Chỉ vì nguyên nhân ấy, mà Mai Hắc Đế- Hà Tĩnh, đã lãnh đạo dân Giao Chỉ kháng chiến.
No comments:
Post a Comment