Monday, July 2, 2012

Trung Quốc du kí 2007

Tô Châu

Sau khi đọc xong bài thơ, Hàn San nói:

- Hay lắm con! Nhờ Phật Tổ linh thiêng mà Thày trò mình làm đựơc một bài thơ hay. Thôi ta vào thắp nén nhang, còn con vào đánh lên một tiếng chuông để cám ơn Phật Tổ đi con.

Thập Đắc vâng lời vào đánh một tiếng chuông. Âm thanh chuông chùa đồng vọng, ngân vang lên trong nửa đêm tĩnh mịch.

Cùng khi ấy, trên chiếc thuyền neo trên bến Phong Kiều, Trương Kế đang xóa đi viết lại hai câu kết của bài thơ mà ông làm từ lúc hoàng hôn. Đột nhiên ông nghe tiếng chuông ngân vang từ chùa Hàn San vọng tới. Ông không chần trừ đặt bút viết ngay hai câu thơ kết:

Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự.                 

 (Hàn San Tự ngoài thành Cô Tô)

Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.

(Nửa đêm âm thanh chuông vang đến thuyền khách)

Cả bài thơ là:

Nguyệt lạc, ô đề, sương mãn thiên.

Giang phong, ngư hỏa đối sầu miên.

Cô Tô thành ngoại Hàn San tự.

Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền.



Bài thơ đã trở thành một thi phẩm tuyệt tác của bao thời đại.



Thi sĩ Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu đã làm thơ dịch sau:

Trăng tà, tiếng quạ kêu sương.

Lửa chài, cây bến cùng vương giấc hồ.

Thuyền ai đậu bến Cô Tô.

Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.

Câu truyện này không biết thật không, nhưng được lưu truyền trong văn học TQ từ hơn ngàn năm nay. Có một điều tất cả nguồn cảm hứng của ba thi sĩ cùng xẩy ra một ngày để rồi cho ta các bài thơ tuyệt tác. Tôi không nhớ chính xác, nên viết lên đây với kí ức mà thôi.

Bài thơ dịch của tôi:



Trăng lặn, quạ kêu, sương khắp trời.

Cây phong, ngư lửa ngủ cùng đôi.

Cô Tô ngoài có Hàn San tự.

Thuyền đậu nửa đêm, chuông lại chơi.

                        VHKT- 1985

Trăng tà, quạ khóc, sương rơi.

Cây phong, thuyền cá giữa trời miên man.

Cô Tô ngoài có Hàn San.

Nửa đêm thanh vắng, chuông sang thăm thuyền.

                                    VHKT- 1985

No comments:

Post a Comment