Sáng sớm hôm
sau, chúng tôi lại lên đường và lần này theo đường ven sông Yellowstone đến hồ
cùng tên. Mới sáng tinh mơ chúng tôi đến Upper Fall. Cô cháu lớn thì nhất định
theo ông nội. Cô bé thì buồn ngủ quá bám lấy bà nội ngủ. Hai ông cháu xuống
thác chụp ảnh một lúc thì thấy bà nội dẫn cô chaú thứ hai xuống. Thấy thác chảy
là cô ta tỉnh ngủ ngay, chi cho ông nôi chỗ này chỗ kia.
Một giờ sau,
chúng tôi lại thác thứ 2: Lower Fall. Thác này là thác lớn nhất trên sông
Yellowstone và cũng là lớn nhất công viên. Tuy vậy, thác không thể so sánh với
thác Niagara, nhưng cũng rất hùng vĩ. Nước đổ trắng xóa xuống vực sâu thẳm, đá
vàng óng ánh. Thật ra vùng đất này thuộc Lousiana Territory mà Tổng Thống
Jefferson mua lại của Pháp năm 1803, nên người Pháp là người da trắng vào đây
đầu tiên để săn, bẫy thú rừng. Khi họ thấy bên vực sâu vài trăm thước có các đá
vàng và các ống phun khói ở đây họ đặt tên là vùng “Roche Jaune” (Đá Vàng). Sau
này người Mỹ dịch sang thành Yellowstone là vậy.
Chúng tôi theo
nhau lên các đài quan sát ngắm cảnh, chụp ảnh.
Chúng tôi cũng
thấy vài họa sĩ, chùm áo lạnh ngồi vẽ thác không biết từ lúc nào.
Chúng tôi rời
công viên theo đường 89 để sang công viên bên cạnh, cách đó 17 mi (27 km). Đây
là công viên Grand Teton. Công viên này cảnh chính là một hồ nước trong xanh
cạnh dãy núi Teton vọt cao đến trên 7,000 feet (2,100 m) bên
trên mặt hồ. Độ cao của đỉnh núi cao nhất của dãy là 13,775 feet
(4,199 m) so với mặt biển. Đây là đỉnh núi cao thứ hai trong dãy Rocky
Mountain.
Như trên tôi đã viết, người da trắng vào đây đầu tiên là người Pháp. Lúc nhìn
thấy các đỉnh núi như ngực phụ nữ, nhất là có hai đỉnh gần nhau cao, to cũng
gần tương dương mà giống hệt cặp đào tiên của nữ giới nên họ đặt tên là Grand Téton (Vú Lớn).
Viết đến đây thì tôi nhớ lại lần đi chơi Lạng Sơn cùng hai bạn kt và Niệm (TS
vật lý- Hà Nội). Khi chúng tôi cách Lạng Sơn độ mươi cây số, tôi để ý bên trái
xe (hướng 11 giờ) đi từ nam lên bắc một quả núi cũng có hình như ngực phụ nữ và
chỉ hai bạn xem. Đây chắc là núi Nà Cà thì phải. Nếu muốn đặt tên quả núi này
một cách chính xác thì nên chọn tên Nhũ Sơn.
Xe ngừng lại
ven hồ Jackson để mọi người ngắm cái đẹp sông hồ và núi. Hồ Jackson là hồ nước
thiên nhiên trên sông Snake River. Hồ có chiều dài 15 miles (24 km),
rộng 5 miles (8.0 km) và sâu 438 feet
(134 m). Nhưng sau
này được chặn một đập làm mức nước tăng lên thêm 40 ft (12 thước). Mặt hồ bằng
phẳng sóng vỗ lăn tăn, phản ảnh các ngọn núi của dẫy Grand Teton cao trên 2 km,
tuyết phủ trắng xóa. Ở đây cũng như Yellowstone vào mùa hè mà tuyết còn rất
nhiều. Tuy rằng chỉ cao trên 2000m đối với mặt hồ, nhưng vì mặt hồ phẳng nổi
bật lên một ngọn núi cao làm ta thấy sự chênh lệch của cao độ làm ta thấy sự
hùng vĩ của ngọn núi.
Sông Snake
River (sông Con Rắn) bắt nguồn từ công viên quốc gia bên cạnh Yellowstone qua hồ
này cùng chảy qua 4 bang: Wyoming, Idaho, Oregon và Washington để đổ vào sông
Columbia. Sông có chiều dài 1,078
mi (1,735 km), và có nhiều thác rất đẹp đáng kể nhất là thác Shoshone Falls. Tuy nhiên, chương trình du
lịch không qua đây.
Chúng tôi tiếp
tục trên đường 89 nam đến thị trấn Jackson nằm trong Jackson Hole.
GRAND TETON – Ngực lớn..
(Grand Téton)
Mang danh ngực của đàn bà.
Các ông đổ đến để mà tìm xem.
Nhiều ông vốn dĩ kèm nhèm.
Cứ tưởng của thật, chẳng thèm núi
sông.
Nhưng tôi xin cản các ông.
Đây là núi đá, đừng hòng trời cho.
Nếu mà muốn mắt được no.
Play boy, ông ngắm khỏi lo cực
mình.
Nhưng chỉ là giấy với hình.
Còn là của thật cố rình chẳng ra.
Thôi đành ngắm núi, nhìn hoa.
Bà xã quan sát, chúng ta yên lòng.
VHKT
Jackson
là một thi trấn lớn nhất trong vùng cả hai công viên Yellowstone và Grand Teton
với dân số theo thống kê mới nhất là 8,647 người. Đây cũng có sân bay nội địa
để du khách đến thăm. Ngay trung tâm của thị trấn có một công viên mà các cổng
ra vào kết bởi cả ngàn sừng elk (hươu).
Sau
đó, theo đường 89 một đoạn nữa và qua các mỏ than lộ thiên lớn nhất Hoa Kỳ.
Theo thống kê thì Wyoming là bang sản xuất nhiều than đá nhất quốc gia và đứng
thứ nhì về hơi đốt. Xe đưa chúng tôi theo đường 20 (hay còn có tên 33) đi sang
bang Idaho rồi vào I 15 nam, để về Salt Lake City, Utah.
Xe
chạy qua các cánh đồng bát ngát trồng khoai tây. Xe cũng ngừng trên đoạn đường
bang này một thời gian tại một quán ăn cho chúng tôi giải khát và giải quyết.
Bang
Idaho lớn hàng 14 của Mỹ với diện tích 83570 sq mi (216,632 km2) và
dân số chỉ có 1 triệu 6. Đây là bang trồng nhiều khoai tây nhất nước Mỹ.
Khoảng
4 giờ chiều thi chúng tôi vào bang Utah.
Utah là bang cao nguyên với độ cao
trung bình 6,100 ft (1,860 m), có diện tích rộng hàng 13 với 84,899 sq mi
(219,887 km2) và dân số thưa thớt gần 2 triệu 8. Đất đai bang này khô cằn đa số là
bán sa mạc. Tuy nhiên, bang có số công viên quốc gia nhiều thứ ba của Mỹ với 5
cái, sau Alaska (8 công viên) và California (8 cái).
Xe vào đến thành
phố Salt Lake City thì lúc hoàng hôn buông xuống. Xe chạy quanh vài khu phố rồi
vào khách sạn. Tôi thấy cảnh bầu trời dưới khoàng hôn thật đẹp, nên chỉ lo chụp
hình.
Chúng tôi tắm rửa
rồi lại lấy nồi nấu cơm.
Trong khi các bà
lo nấu cơm, các cháu thì lo chơi, tôi sách máy hình ra chụp cảnh bầu trời rực
rỡ.
Salt Lake City
được lập vào năm 1847 do ông Brigham Young một người theo đạo Mormon cùng một
số đông tín đồ đạo này. Đạo Mormon là một nhánh Church of Jesus Christ of
Latter-day Saints (LDS Church), cho tín đồ được phép lấy nhiều vợ. Chuyện di
dân lập nghiệp cũng vì lý do nhiều vợ mà ra. Ông Brigham cùng tín đồ chó chuyện
lôi thôi với chính quyền Illinois, nên đi cư về đây lập nghiệp tránh va chạm. Nghe
nói riêng ông Brigham có tới 7 bà vợ cả thẩy. Bạn nào có ý thích đa thê nên đến
đây lập nghiệp và theo đạo này. Hiện nay trên 50% của thành phố là tín đồ của
đạo. Họ cũng cấm tín đồ uống cà phê, rượu hay các chất kích thích. Thanh niên
được gọi là “Sir” và thanh nữ được gọi là “Madam”. Thành phố rất sạch sẽ, gọn
gàng.
No comments:
Post a Comment