Xin lỗi bạn đọc.
Mấy hôm nay nhà
làm con gà tây to quá để ăn mừng Thanhgivings. Vì vậy cả mấy ngày ngồi gặm thịt
gà nên không đăng được bài.
VHKT
Trong
thời chiến Việt Nam 54-75 là thời tôi học trng học và dạy học. Tôi rất mê thơ
Đường. Nhiều thi sĩ thời ấy đã diễn ta tâm trạng của một phụ nữ mà khồng đi thú
phương xa. Các bài thơ này đã làm rung động nhiều người trong ấy có tôi. Dưới
đây là bài thơ khi mới đọc chang73 rung động tâm hồn người đọc, nhưng hiểu được
truyện liên quan thì mới thấm thía.
伊州歌
打 起 黃 鶯 兒
啼 時 驚 妾 夢
不 得 到 遼 西
郃嘉運
Y Châu Ca
Đả khởi hoàng oanh nhi[1].
Đề thời kinh[5]
thiếp mộng.
Bất đắc đáo Liêu Tây.
Cáp Gia Vận[6]
Nghĩa:
Làm ơn đuổi hộ con chim vàng anh.
Đừng để nó nhảy hót trên cành.
Nó hót làm kinh động giấc mộng của thiếp.
Làm sao đến được Liêu Tây?
Bài
hát Y Châu.
Ai ơi đuổi hộ con oanh.
Đừng cho nhảy hót trên cành lao xao.
Để làm thiếp tỉnh chiêm bao.
Liêu Tây nơi ấy làm sao đến giờ.
VHKT-
1972
Hãy đuổi chim
oanh đi.
Đừng để nó
hót gì.
Hót thời
thiếp tỉnh giấc.
Liêu Tây răng
đến hì?
VHKT- 1972
Bây
giờ tôi xin nói lại câu truyện này. Tâm trạng một thiếu phụ khi có chồng đi
lính thú ở Liêu Tây. Một buổi trưa, người thiếu phụ quay tơ nhớ tới chồng đang
đi thú ở Tây Liêu. Tây Liêu là vùng đất thuộc các quốc gia hồi giáo phía tây
Tân Cương. Vì mệt mỏi quá người thiếu phụ chợp mắt và mơ đang đến Tây Liêu gặp
chồng. Đường đi sắp tơi nơi hanhh5 phúc của nàng thì con chim quái ác hót lên làm
nàng tỉnh mộng.
No comments:
Post a Comment