Ông được mang then là Thi Phật, vì ông rất mộ đạo Phật và cuối cuộc đời ông đã tu.
Bài thơ dưới đây ông đã đưa ra một triết lý của cuộc sống.
Nghĩa:
Tôi mời anh uống
cạn chén rượu từ từ.
Nhân tình thay
đổi như sóng nước.
Nhà cao cửa rộng
nhờ biết sửa sang mũ áo.
Cỏ tốt tươi là
nhờ mưa tứơi.
Hoa lay động la
tại bị gió xuân.
Thế sự phù vân
hỏi sao ra.
Không bằng ngủ
kỹ, tìm bữa ăn dư.
Rót Rượu mời Bùi Dịch
Mời anh cạn
chén cho nguôi.
Tình người
tráo trở, sóng dồi khác đâu.
Tuốt gươm
nhắm bạn bạc đầu.
Hợm mình sớm
đạt, khinh nhau muộn thành.
Mưa dầm, ướt
đẫm cỏ xanh.
Gió xuân lạnh
lẽo đón cành hoa rung.
Việc đời
mây bổng, chớ mong.
Sao bằng nằm
khểnh với cùng ăn no.
Trần Trọng Kim.
Rót Rượu mời Bùi Địch.
Tôi mời anh từ từ cạn chén.
Sóng cuộc đời chẳng
kém sóng khơi.
Kiếm hèn, nhưng giá
tuyệt vời.
Văn khém, nhưng biết
tìm nơi cậy nhờ.
Cỏ thường tốt nhờ mưa
tưới tắm.
Hoa lung lay vì đắm
gió xuân.
Cuộc đời là kiếp phù
vân.
Chẳng bằng nằm kểnh,
xoay vần bữa ăn.
VHKT 1986.
Anh hãy từ từ cạn chén này.
Nhân tình như sóng biển đang say.
Tay không, người biết nhờ gươm quý.
Lầu tía, kẻ tìm tại mũ hay.
Cỏ tốt là nhờ mưa hạ tắm.
Hoa đưa bởi tại gió xuân lay.
Thế nhân phù phiếm đâu cần hỏi.
Nằm ngủ chèo queo, cơm bữa vay.
VHKT 1986.
No comments:
Post a Comment