Cáp
Gia Vận-Không rõ tiểu sử của ông, người ta chỉ có thể cho biết ông sinh sống
thời tàn đường (836-905). Dưới đây là bải thơ của ông.
伊州歌
打 起 黃 鶯 兒
啼 時 驚 妾 夢
不 得 到 遼 西
郃嘉運
Y Châu Ca
Đề thời kinh[6]
thiếp mộng.
Bất đắc đáo Liêu Tây.
Cáp Gia Vận
Nghĩa:
Làm ơn đuổi hộ con chim vàng anh.
Đừng để nó nhảy hót trên cành.
Nó hót làm kinh động giấc mộng của thiếp.
Làm sao đến được Liêu Tây?
Bài
hát Y Châu.
Ai ơi đuổi hộ con oanh.
Đừng cho nhảy hót trên cành lao xao.
Để làm thiếp tỉnh chiêm bao.
Liêu Tây nơi ấy làm sao đến giờ.
VHKT-
1972
Hãy đuổi chim oanh đi.
Đừng để nó hót gì.
Hót thời thiếp tỉnh giấc.
Liêu Tây răng đến hì?
VHKT- 1972
Lời bàn:
Khi
đọc bài thơ mà không hiểu tường tận thì ta có thể nghĩ đây là một bài thơ vớ
vẩn. Nhưng thật ra tác giả đã tả lại tâm trạng một thiếu phụ khi có chồng đi
lính thú ở Liêu Tây. Người thiếu phụ đã luyến tiếc cảnh gặp chồng trong mộng.
Trong
chiến tranh thì cảnh này thường xuyên xảy ra. Trong Chinh Phụ Ngâm của Đoàn Thị
Điểm, bà cũng đã viết:
Thân
thiếp chẳng gần kề dưới trướng
Lệ
thiếp nào chút vướng bên khăn
Duy còn hồn mộng được gần
Đêm đêm thường đến Giang Tân tìm người.
Duy còn hồn mộng được gần
Đêm đêm thường đến Giang Tân tìm người.
Tìm
chàng thuở Dương Đài lối cũ
Gặp
chàng nơi Tương Phố bến xưa
Xum vầy mấy lúc tình cờ
Chẳng qua trên gối một giờ mộng xuân.
Xum vầy mấy lúc tình cờ
Chẳng qua trên gối một giờ mộng xuân.
Giận thân thiếp
lại không bằng mộng.
Để theo chàng Bến
Lũng, Thành Quan.
Khi mơ những
tiếc mơ tàn.
Tình trong giấc
mộng muôn vàn cũng không.
No comments:
Post a Comment