Wednesday, February 29, 2012

Nam Bắc du kí bài 68

Trở về chuyến đi:

Xe lại chuyển bánh đến làng Diên Hào cách đấy độ 1 km. Nhà cửa của làng Diên Hào hầu như là nhà ngói. Bây giờ là giờ phút mà chúng tôi chờ đợi hơn nửa thế kỷ, nhìn lại Tân Phúc. Thôn này ngày xưa là một nơi hoang dã, gần các buôn người thiểu số. Lúc mẹ đưa chúng tôi tản cư làng rất nghèo, chỉ có độ hai, ba chục nóc nhà tranh xiêu vẹo. Muốn từ Tứ Trụ, Diên Hào vào đây, chúng tôi phải lần mò trên các con đường nhỏ, làm thành bởi các bờ ruộng, rộng hơn nửa thước.

Cách đầu làng vài trăm thước là một cánh đồng sâu rộng hơn 100m, mà mọi người phải lội xuống để vào làng. Vừa hết cánh đồng sâu, chúng tôi phải vượt qua một chòm đa lớn như cái sân vận động, um tùm, cành rễ lòng thòng. Giữa chòm đa này là một bàn thờ đá, mà đã có người nằm chết ở đó. Nơi đây, vào thời đó tôi vẫn thường lội bộ qua để đi học một mình lúc chiều xuống và trở về lúc quá nửa đêm. Nghĩ lại tôi vẫn cỏn cảm thấy rợn người.

Làng tôi ở tận chân trời.

Có tên Tân Phúc, nhưng đời thảm thương.

Trong làng chỉ có vài đường.

Hai bên bụi rậm lại thường gai mây.

Phía đông đễn rộng bủa vây.

Phía bắc ra chợ đồng lầy chắn ngang.

Tây nam rừng núi bạt ngàn.

Cây đa ma quái đầu làng xum xuê.

Dân làng đời sống thảm thê.

Vài nhà xiêu vẹo lại kề tre gai.

Cơm ăn một bữa không hai.

Quần áo rách nát, sơ sài che thân.

     

Sáng thức dạy lo phần đồng áng

Vừa bình minh, những tháng mùa đông.

      Sương mù bủa khắp ruộng đồng.

Co ro cày cuốc để trồng sắn ngô.



Trưa mùa hè, đồng khô tát nước.

Mồ hôi tràn làm ướt đồng khô.

      Có đêm đánh cá bên hồ.

Có đêm đem lúa trong bồ ra xay.



Một cuộc sống tối ngày lam lũ.

Nhưng dân làng không đủ tiền tiêu.

      Cầu xin Trời, Phật đổi chiều.

Để dân làng khỏi tiêu điều lầm than.

              VHKT 1985



Chúng tôi lần mò ra sông Nông Giang để xem xe hơi có thể qua cầu không? Cầu cũng là cầu xi măng, nhưng mỏng manh, nên xe không thể qua cầu này. Hai ven sông, bây giờ đã tráng xi măng sạch sẽ hơn thời kháng chiến nhiều. Anh em chia nhau làm hai nhóm. Nhóm thứ nhất gồm Thắng, Cẩm Dung cùng gia đình con gái Xuân Thành cùng cháu ngoại Joenathan. Thêm vào đó là gia đình con trai tôi là Rick, Sendy và cháu nội Liliian cùng tôi. Nhóm này đi bộ  để vào thôn. Nhóm thứ hai gồm vợ tôi Điệp cùng vợ Thắng là Thiện sẽ đi theo xe hơi qua cầu Tân Lâm để vào.

Chúng tôi theo con đường ngày xưa vào thôn, để xem các con đường trên bờ ruộng ra sao; cái cánh đồng sâu, cùng chòm đa đầu làng như thế nào? Nhưng con đường này đã được đổ đá ong dăm rộng đủ cho xe hơi chạy. Cánh đồng sâu gần như mất hẳn;  chòm các cây đa ma quái đầu làng chẳng còn vết tích.

No comments:

Post a Comment