Tôi thương Châu Đốc những chiều hoang.
Sông Hậu, bèo xanh, nước nhuộm vàng.
Núi Sập, núi Sam, kinh Vĩnh Tế.
Tân Châu buồn bã dưới trăng tàn.
Tôi nhớ Chi Lăng ở Thất Sơn.
Về đây ba tháng học quân trường.
Núi đồi nhiều cát cùng thốt nốt.
Ăn tối cá sình chẳng được hơn.
Tôi mến quê nghèo, Nhuận Phú Tân.
Về đây trồng thuốc khổ muôn phần.
Ngày lo tưới nước rồi vun xới.
Tối tính bắt sâu với bón phân.
Tôi mến Cái Hằng xứ chiến tranh.
Quê cha vợ đó, đất không lành.
Bom cày, đạn xới bao nhiêu độ.
Ăn cháo thay cơm, ngủ chiếu manh.
Tôi nhớ Băng Tra, cạnh Cổ Chiên.
Cô đơn bên chợ, nắng chiều nghiêng.
Thơ thơ kẻ bán, người mua vắng.
Đứng ngắm bèo trôi, nhớ vợ hiền.
No comments:
Post a Comment