Friday, September 14, 2012

Cao Nguyên Du Ký

Ngày hôm sau, chúng tôi đi thăm thác Datanla. Thác nước Datanla mới đựơc phát triển thành trung tâm du lịch sau này. Trước thời 1975, nơi này hoang vu không ai dám xuống một vực sâu ngắm cảnh. Vì tình trạng chiến tranh, nếu đi xuống gặp du kích thì khốn vì họ tưởng người du ngoạn là gián điệp. Thật ra không chắc có du kích nơi ấy. Tình trạng này kéo dài làm chẳng ai đến đó nên cây cối um tùm.

Hình thác nước nhìn lên
 
Hình thác nước nhìn xuống

Thác này là thác có nguồn nước ở hồ Tuyền Lâm, cạnh Trúc Lâm Thiền Viện. Tuyền Lâm là hồ lớn nhất của thành phố Đà Lạt và nó là một trung tâm du lịch Việt Nam.
Tôi vốn có máu phiêu lưu từ nhỏ, nên năm 1972 tôi đem vợ mới cưới xuống đây bằng cách vạch lá rẽ gai, làm nàng khóc thét. Ngày ấy, tôi không biết tên thác này, nên tự đặt là Bạch Long Thác, vì thác đổ từ trên cao xuống trắng xóa, uốn khúc như một con rồng. 
 

Xe máng trượt ống

 Ông bà và hai cháu ở thác Datanla

 

 

Bây giờ có một loại xe gọi là máng trượt ống để du khách đi lên và xuống gây thêm cảm hứng. Xe này có hai đường thép ống chính để xe truợt và ba đường ống nhỏ là hệ thống thắng xe. Khi đi xuống, thì khách tự điều kiển chạy lẹ hạy chậm bằng cách đẩy cần tới trước là xe lao nhanh còn kéo cần về sau thì xe thắng lại. Vì vậy đừơng đi xuống vòng vo tam quốc để đường đi bớt độ dốc và dài hơn.

Hai cô bé cháu nội lại một lần hứng thú.

Dưới đáy vực bây giờ có quán ăn, có đường đi quanh với các bệ xi măng an toàn, có cầu qua thác. Thật khác với thời tôi đưa vợ đi chơi gần 40 năm trước. Tuy nhiên, cũng vì vậy vẻ thiên nhiên mất đi nhiều làm cho cái cảm giác man dại không còn. Ngày trước, lúc xuống đây, tôi phải mang theo một cái gậy và một con dao găm vì sợ kẻ bất lương, thú dữ cùng trăn rắn.

Lúc đi lên thì do máy kéo, nên đường đi thẳng và người ta chỉ cần ngồi không ngắm cảnh. Khách có thể đi bộ nếu không muốn tốn tiền hay đi xuống bằng bộ, đi lên bằng xe thì giá sẽ bớt đi 1/3.

Đây là nơi cuối cùng đi chơi và sau đó cả đoàn đi về Saigòn.

Tóm lại Đà Lạt đổi mới rất nhiều, nhà cửa cao ráo, phố xá nhộn nhịp, người qua kẻ lại tấp nập hơn trước nhiều. Chắc có nhiều người thích cảnh trí nơi đây, song đối với tôi, tôi vẫn muốn nhìn lại vẻ thơ mộng, vắng lặng của Đà Lạt năm xưa.

Nói chung, tất cả các con đường nối từ các tỉnh ven duyên lên cao nguyên đều đang đưọc canh tân. Một yếu tố chung của cao nguyên là khí hậu rất mát mẻ. Nếu ai muốn đi du lịch vùng này thì nên đi vào khoảng 2012 về sau thì tốt.

No comments:

Post a Comment