Monday, April 21, 2014

Viết thêm về : Túc Ngũ Tùng Sơn Hạ Tuân Ảo Gia


Như tôi đã viết vài ngày trước vì một lý do đặc bất ngờ computer ở nhà không thể vào đănh bài lên blog, nên đành dùng computer hãng đăng lúc ăn trưa, nên thì giờ rất eo hẹp, lắm khi bài viết ngắn và chưa kịp giải thích.

Nay tôi nhận được email của: VietFiddle <noreply-comment@blogger.com> bổ túc cho bài thơ:

Thơ Lý Bạch - Túc Ngũ Tùng Sơn Hạ Tuân Ảo Gia
Nay dăng lên cho các bạn cùng thưởng thức:


Trọ nhà Tuân Ảo dưới chân núi Năm Cây Tùng
Tôi trọ dưới Ngũ Tùng (bây giờ là miền nam của huyện Đồng Lăng, tỉnh An Huy)
Cảnh vắng lòng chẳng vui. (Lý Bạch là quan lớn, lại là nhà thơ, đi chơi để vui vẻ, nhưng đến đây thì không thể vui được.)
Công việc nhà nông mùa thu vất vả làm đắng lòng. (Đắng lòng người xóm nghèo hay đắng lòng tác giả?)
Tiếng chày giã của cô hàng xóm lạnh cả lòng. (Lạnh lòng cô láng giềng hay lạnh lòng tác giả?)
Quỳ bưng bát cơm Điêu Hồ Phạn. (Đó là cơm nấu bằng hạt cây Niễng. Cây này có ở Việt Nam, đốt mọc ngay mặt nước phình ra, trắng nõn, ăn sống rất giòn ngọt, mà thái ra xào cũng rất ngon. Tác giả vào nhà này thì ngồi trên sàn nhà cũng như mọi người chứ không ngồi bàn ghế cao. Chủ và khách đều quỳ gối và ngồi trên bắp chân của mình. Lối ngồi này vẫn còn rất phổ biến ở Nhật và Triều Tiên ngày nay. Bà già chủ nhà đưa bát cơm cho Lý Bạch thì cũng quỳ như thế, và bưng bát cơm cho ông.)
Trăng tỏ chiếu rõ tấm bàn mộc. (Bàn này không đánh dầu hay sơn chi cả. Cứ để gỗ thô thôi.)
Làm tôi xấu hổ với Phiếu Mẫu. (Đây là tích "bát cơm Phiếu Mẫu" kể chuyện Hàn Tín cơ hàn được bà già cho ăn cơm rồi sau này mới làm nên sự nghiệp lớn.)
Cám ơn mấy lần chứ không thể ăn được.
Bà già giặt tẩy tơ sợi bên sông thấy Hàn Tín đói khổ mới cho cơm ăn. Hàn Tín coi bà như mẹ. Hàn Tín lên ngôi vua, biếu bà nghìn vàng. Vì thế có thành ngữ "bát cơm Phiếu Mẫu ngàn vàng - Nhất Phạn Thiên Kim
一飯千金."

VietFiddle.

Có một điều chắc VietFiddle đã đăng lầm lúc vội viết là Hàn Tín không làm vua. Ông là một lính của Sở Bá Vương Hạng Võ. Vì bất mãn với Sở ông đầu quân cho Lưu Bang. Sau nhờ tiến dẫn của Tiêu Hà ông đã được phong tướng. Lúc Lưu Bang gần chiếm hết TQ, Tiêu Hà lại lừa ông vào bẫy của Lã Hậu và bị chém. Trong cuộc chiến Hán Sở tranh hùng, ông là một tướng đại tài và việc luồn trôn chịu nhục của ông đã trở thành câu chuyện dạy đời sau này.

Chân thành cám ơn nhóm hay bạn VietFiddle đã làm sáng tỏ thêm về bài thơ này.

VHKT

No comments:

Post a Comment