Monday, August 27, 2012

Cao Nguyên Du Ký


Khi chúng tôi đi  xem nhà rông thì Dũng đi mua vé vào xem thác.

Chúng tôi sau đó kéo nhau ra thác nước. Từ chỗ bán vé đến thác chỉ có một con đường mòn, không tráng nhựa, hay đổ ci măng nên đi chẳng mấy dễ dàng. Tuy nhiên, nhờ vào đó nên nhiều vẻ thiên nhiên hơn.

Tôi vốn có máu phiêu lưu, nên đi ra thác nước phía trên để chụp hình. Hai cô chaứ nhỏ cũng đòi theo. Bà vợ tôi hiếu kỳ cũng theo nốt. Đây không có đường lối gì cả mà chỉ có các tảng đá nhẵn lỳ bị nước soi mòn trong mùa mưa lớn. Các tảng đá này nằm chen với các vũng nước hay lạch suối nhỏ, nên khá trơn. Vậy là bà cháu dắt díu nhau  phía thác. Đi một đỗi thấy khó đi quá, tôi nói bà và hai cháu nhỏ vào theo đoàn.
 

Trong khi tất cả mọi người đi theo đường mòn xuống chân thác, tôi tiếp tục sách máy hình nhảy qua các cục đá trên thác để chụp hình thác từ phía trên xuống dưới.

Chụp xong, tôi theo vợ hai cháu và hai bạn mới để nhìn thác từ dưới lên.

Ven con đường nòn, có cây đa rễ lòng thòng chằng chịt. Đó là hình ảnh chàng trai chung tình đan chờ đơi người yêu quay lại.
 


Bên dứơi thác có một cầu treo, dài khoảng 60 m. Cầu treo mong manh, nên khi đi qua nó lắc lư như đưa võng. Chẳng biết ngày trước cầu này làm bằng gì, nhưng ngày nay các dây cáp đều làm bằng sắt để bảo đảm an toàn cho khách du lịch. Cầu này bắc qua thác Đ’ray Nur. Chị Lily không dám bước qua thì cô bé tí theo ông nội đi liền chẳng sợ gì cả.
Lúc sau, chị hai thấy cô em đi hiên ngang, nên cũng theo cô em.
Đ’ray Sap và Đ’ray Nur
 
 
 

Vịnh Đ’ray Sap và Đ’ray Nur.

Đ’ray Sáp, Đ’ray Nur nước trắng tinh.

Ngàn năm vẫn giữ mối chung tình.

Chàng trai cố bám chân vào đó.

Mong đợi người yêu lại với mình.

No comments:

Post a Comment