Từ ngã ba Hải
Đăng, chúng tôi lên xe để thăm đèn pha. Từ ngã ba hẻm Hải Đăng, đi theo đường
này lên cao độ 100 m là miếng rẫy tôi đã khai phá trồng khoai mì và đậu phộng,
năm 1976 lúc mới về từ trại học tập.
Có hôm làm
việc nặng nhọc, mồ hôi vã ra như tắm, ngừng tay ngồi nghỉ. Lúc rảnh chợt nhớ tới
vợ con nơi xa xôi. Tôi quay nhìn về phía tây nam, nơi ấy là Tân Thiềng, nhưng
nào thấy được, mà chỉ thấy biển cả cùng rừng cây xanh ngắt ở cửa Cần Giờ. Chẳng
hiểu vợ con nơi ấy ra sao? Yên ổn không? Lòng chợt tan nát.
Tôi đã làm bài
thơ dưới đề tả lại nỗi lòng mình.
(Xin bấm vào hình để
xem rõ hơn )
No comments:
Post a Comment