Thursday, March 20, 2014

Vọng Cổ: Hồi ức buồn- Mười Đặng


NGÂM

 

Tôi biết em hội kỳ yên năm ấy

Tuổi tròn trăng đà vướng nghiệp cầm ca

Phiêu bạt tha phương,đất khách không nhà

Đời xuôi ngược,hoa trôi nhiều bến lạ .

 

 

Vọng cổ 

CÂU 1 

        

             Đoàn hát nghèo năm ba ghe chắp vá ,Chở những buồn vui trên bước đường nghiệt ngã , cầu thực tha phương lưu diễn bốn phương ...trời .......Đâu quản gió sương,chỉ mong trả nợ cho đời .......Nhớ hội Kỳ Yên xưa đoàn em  lưu diễn , đêm tôi về ôm ấp mộng liêu trai ( - ) Thương  sao dáng yêu kiều mình hạt sương mai , ngây ngất mãi thiết tha từng nét diễn . Em trãi lòng qua giọng hát hồn nhiên, tôi đón nhận vui chừng như muốn khóc .

 

CÂU 2

          Đêm nay rằm nhưng trăng buồn không mọc , lất phất mưa bay  , ảm đạm vắng thưa người....... Sân đình chơ vơ không rộn rả tiếng cười .....Trống tùng tung qua khoảng không lạc lỏng , lát đát mươi người nhờ nhạt ánh đèn khuya ( - ) Em cố hát to để át tiếng gió trong mưa , tôi đau nhói thương kiếp tằm đang nhả . Sáng tinh mơ đến dòng sông sao vắng lạ ,bến im lìm , tôi thổn thức bóng hình em.

 

 

SƯƠNG CHIỀU

 

        Tôi nhớ em với mối tình đều tha thiết , Em ra đi sao không lời từ biệt , để tháng lụn ngày qua anh mõi dạ trông chờ ......

Dạt dào nhớ thương

Tin nhạn mịch mờ

Lòng đau oặn thắt

Nặng gánh tương tư,mang khối sầu không phai

Em yêu ơi,nơi phương trời xa xôi

Đêm nhìn sao,có thấy lòng xuyến xao

 Xưa hội Kỳ Yên,nơi đầu tiên hai ta gặp gỡ

Thương sao giọng oanh vàng,dáng yêu kiều thiet1 tha

Yêu làm sao nét đơn sơ,suy tư u buồn

Đã khắc ghi vào trong sâu lắng

Tình dơn phương suốt một đời vấn vương  

CÂU 5         

          Nếu đã không duyên không nợ.Hội Kỳ Yên xưa ai sui mình gặp gỡ, để mấy độ thu sang mịt mờ tin nhạn, mang nổi ưu tư trằn trọc suốt canh ... dài.......Ngày nhớ đêm mong khắc khoải u hoài .......Em ngây thơ sao hằn nhiều nét khổ , bao nổi đoạn trường như duyên nợ kiếp cầm ca ( - ) Lê bước phong trần dưới trời rộng bao la , đời xuôi ngược để hoa trôi nhiều bến lạ . Phiêu bạt tha phương cho mãnh đời thêm nghiệt ngã , để nổi buồn vươn mang trong kiếp sống không nhà .

 

CÂU 6
 

           Em đang độ thanh xuân, nhựa tràn mạch sống, ánh mắt hững hờ làm nhạt nét mộng mơ. Điếm cỏ cầu sương bao ngày tháng bơ vơ, chờ dợi ngày mai bình minh tỏ rạng, từ bỏ cuộc sống phủ phàng khóc mướn thuong vay.  Dầu dãi nắng sương với chuổi ngày không tươi sáng .  Biết bao lần tủi thân em bật khóc, mang kiếp cầm ca trả nợ cho đời ( - )

Em đi rồi bến nước cũng buồn tênh

Sông lờ lững, luc bình trôi man mác

Đêm khuya vắng nghe đoạn trường tiếng vạc

Vạc lẽ bầy,nên thảm thiết kêu sương ./.

No comments:

Post a Comment