Wednesday, June 13, 2012

Trung Quốc du kí 2007

Tây An- Kinh Đô cổ đại nhất của TQ khoảng từ 1700 trước công nguyên.
Các bài thơ Đường nói tới Tây An-Tràng An  

月夜         Nguyệt dạ[1]


今 夜 鄜 州 月,           

Kim dạ Phu Châu nguyệt,
閨 中 只 獨 看。           

Khuê trung chỉ độc khan.
遙 憐 小 兒 女,           

Dao liên tiểu nhi nữ,
未 解 憶 長 安。           

Vị giải ức Trường An.
香 霧 雲 鬟 濕,           

Hương vụ[2] vân hoàn[3] thấp,
清 輝 玉 臂 寒。           

Thanh huy ngọc tý hàn.
何 時 倚 虛 幌,           

Hà thời ỷ hư[4] hoảng[5],
雙 照 淚 痕 乾?           

Song chiếu lệ ngân can ?


Đ
êm nay, trăng sáng ở Phù Châu.
Trong phòng khuê, chỉ một người đứng trầm ngâm .
Cảm thương cho con gái bé bỏng.
Chưa giải nổi ấm ức ở Trường An.
Sương thơm làm ướt mái tóc mai.
Ánh trăng trong sáng làm giá lạnh cánh tay ngọc.
Bao giờ được tựa bên màn mỏng.
Để trăng chiếu cả hai ta cho lệ .



Đêm Trăng

Đêm nay, trăng chiếu khắp Phù châu.

Đơn độc trong phòng thấy đớn đau.

Thương nhớ gửi về con gái nhỏ.

Trường An, ấm ức chất thêm rầu.

Tóc mây, sương nhuộm bao lần ướt.

Tay ngọc, trăng soi cũng bấy lâu.

Cho đến bao giờ cùng tựa cột.

Để cho khô lệ, khỏi u sầu.

                                    VHKT



Phù Châu đêm trăng ấy.                                

Trong phòng ta chán nhàm.               

Chợt thương về con gái.                                

Bừng nhớ ở Trường An.                                

Sương ướt tóc mây búi.                                  

Trăng soi tay ngọc lam.                                 

Khi nào cùng dựa cửa.                                  

Để mắt được khô khan.                                  

                                    VHKT



[1] Ðỗ Phủ, năm 756, trên đường đi Linh Vũ để phò Ðường Túc Tôn, bị lính của An Lộc Sơn bắt đem về giam cầm ở Trường An. Ðêm trăng nhớ vợ và con thơ còn ở lại Phù Châu.
[2] VỤ: Sương mù.
[3] Hoàn: búi tóc.
[4] 1. không có thực. 2. trống rỗng
[5] cái màn dũng.

No comments:

Post a Comment