Monday, June 18, 2012

Trung Quốc du kí 2007

Trường An hay Tây An (tt) :

Ngày Thứ BẢY 23/8/07 – THĂM CỔ MỘ (Terra Cotta Warriors)

Ngày hôm sau là ngày tham quan chính khu cổ mộ tượng binh mã Lan Xa (Terra Cotta Warriors), nơi mà tôi đã được xem quyển National Geography giới thiệu vài chục năm trước và cũng được xem đài này cùng History channel chiếu nên rất muốn nhìn tận mắt.
Tần Thủy Hoàng ?

Khi xe ngừng lại, ta thấy ngay một pho tượng Tần Thủy Hoàng cao khoảng 6,7 thước đứng trước cửa khu tham quan. Toàn thể khuôn viên này mới được xây dựng nên còn rất mới. Tòa nhà khổng lồ che toàn khu khai quật rộng như một sân đá bóng. Một hành lang bao quanh vùng khai quật để du khách đi dạo quanh.


Khu tượng đồng binh mã Lan Xa, cách nơi lăng mộ Tần Thủy Hoàng khỏang 2km. Khu này mới được phát hiện bởi một nông dân năm 1974. Tất cả có 3 hầm khoảng 7000 pho tượng người ngựa. Người cao khoảng 1,8 m. Theo giải thích của History Channel phỏng vấn các chuyên gia TQ tại sao các tượng to lớn như vậy? Các chuyên này cho biết có lẽ các nghệ nhân muốn tô điểm thêm cái vẻ dũng mãnh của quân Tần. Nhưng ta biết rằng người bắc TQ to lớn hơn người gốc Bách Việt phương nam. Tất cả người Nam sông Dương Tử đều nhỏ con hơn người gốc Hán.

Đường vào cổ mộ

Các pho tượng được xắp theo thế trận thật, và hầm ít người ngựa nhất là nơi của các tướng thuộc bộ chỉ huy. Đây chính là đạo quân bảo vệ mộ của nhà độc tài lừng danh ấy. Các tượng chiến binh này đều ngoảnh mặt về hướng đông, nơi tất cả các đối thủ của nhà Tần là các nước Triệu, Hàn, Ngụy, Yên, Tề và Sở. Tần Thủy Hoàng sợ khi ông chết âm binh các nước đó sẽ đến quấy phá ông. Tuy nhiên, ông không ngăn nổi dương binh của Hạng Võ.


Trước cổ mộ

Theo lời hướng dẫn viên, còn một số tượng chưa được khai quật là vì khi đem lên trên mặt đất thì các pho tượng bị đổi mầu khi tiếp xúc với không khí. Hiện nay các khoa học gia đang nghiên cứu cách bảo toàn mầu sắc trước khi tíếp tục công việc.


Có một điều phải nhắc cho bạn nào dự định đi TQ và thì nhớ điều này: các hướng dẫn viên du lịch TQ là nhân viên chính phủ; họ có khuynh khuynh hướng đưa vào các cửa hàng quốc doanh. Trước khi đến bảo tàng viện binh mã Lan Xa, ho sẽ đưa các bạn đến một cửa hàng bán đồ kỷ niệm trong đó phải kể tới các tượng như các binh sĩ khai quật lên được và khích thước cao từ 7 phân đến gần 2 thước. Các tựơng này mắc gấp 10 lần nếu bạn mua của tư nhân bán lẻ sau khi bạn ra khỏi khu này. Phải nói rằng tượng nơi cửa hàng quốc doanh có vẻ tinh sảo hơn bên ngoài thật, nhưng không phải giá nên bán như vậy.


Tôi hỏi Jason:

-          Chúng tôi có được đi xem cung A Phòng, Hoa Thanh Cung và hồ Hoa Thanh Trì không?

Jason nói:

-          Vì trễ chuyến đi lúc lấy hành lý, nên không còn thì giờ đến đấy.

Hắn hỏi:

-          Sao ông biết các nơi ấy?

-          Tại tao hay tìm hiểu thôi. Đó là nơi mà Hạng Võ làm vang tiếng trong lịch sử thời tiền Hán.

Jason thắc mắc:

-          Ông làm nghề gì bên Mỹ? Ông có phải người dạy sử học không?

Pha trả lời:

-          Ông ấy dạy tao toán ngày xưa, còn bây giờ ông làm kỹ sư.

Hắn lại hỏi:

-          Ông làm kỹ sư về ngành gì?

-          Ngành aerospace.

Jason gật gù:

-          Thú vị thật. Ở đây cũng có vài hãng làm phi cơ cho Boeing bên Mỹ. Ông làm kỹ sư gì chứ?

-          Tôi làm về design (thiết kế).

-          Hay quá! Ông có thiết kế nào thật đặc sắc hay không?

-          Có chứ!

-          Cái gì? Ông nói cho mọi người trên xe nghe được không?

-          Ngày 9-11 không tặc dùng phi cơ đâm vào hai tòa nhà ở New York. Sau đó chính phủ Mỹ ra lệnh tất cả các cửa ra vào phòng hoa tiêu phải cải tổ để chống lại không tặc. Các hang Air Bus và Boeing đưa ra một bảng gồm cả chục điều kiện cho cửa này. Từ ra vào không có ổ khóa, người lạ không vào phòng lái được, đạn bắn không thủng, chịu nổi 3000 pound sức tống… và quan trọng nhất là cửa phải bật mở trong 5/1000 giây đồng hồ khi bị giảm áp suất nửa pound trên 1 inch vuông (.5 PSI). Khoảng trên 60 công ty trên thế giới nhập cuộc đua kể cả hai hãng mẹ Boeing cùng Air Bus.

Ông giáo sư Đài Bắc hỏi:

-          Có ai làm được các điều kiện này không?

Tôi đáp:

-          Các phần tổng quát nói chung, tất cả hầu như thỏa mãn cả trừ khoảng 5/1000 giây không ai làm được. Boeing chỉ có thể làm bật mở cánh cửa 15/1000 giây.

Ông ta hỏi tiếp:

-          Còn ông?

-          Vâng. Tôi giải quyết được.

Jason hỏi:

-          Làm sao mà cần nhanh dữ vậy?

-          Phòng lái và phòng hành khách cung cấp bởi hai máy tạo áp suất khác nhau. Từ xưa đến năm 2001 các cửa vào phòng lái máy bay chỉ đòi chịu nổi 300 pound sức ép thôi. Với sức ép này, chúng tôi đã thiết các hệ thống điều kiển cửa sẽ gãy khi nửa PSI đè lên cửa đó. Vì sức ép ấy cũng vừa 300 pound, theo đòi hỏi và cửa bật mở, làm áp suất không khí từ phòng hành khách sẽ tràn vào phòng lái. Nhưng bây giờ của chịu tới 3000 pound thì không thể thiết kế như thông thường. Nếu cửa không mở nổi trong vòng 6/1000 giây thì người hoa tiêu có thể bị bất tỉnh và hành khách sẽ như thế nào thì ta biết rồi.

Cô con gái của ông giáo sư Đài Bắc hỏi tôi:

-          Ông có bản copy nào về bằng phát minh ấy ở đây không? Nếu có ông cho tôi 1 bản để làm kỉ niệm chuyến đi đặc biệt này.

-          Không có bản copy, nhưng tôi có bản điện tử trong máy computer lap top ở khách sạn thì có. Tối tôi về khách sạn sẽ nhờ khách sạn in ra cho cô, nếu họ có USB hay máy in họ có cable nối được với máy tôi.

Tôi biết chuyến đi rất nhiều cảnh đẹp để chụp, nên cái memory card trong máy ảnh không đủ chứa. Tôi phải mang theo 1 lap top để hàng đêm chuyển hình từ máy ảnh vào nó, rồi xóa memory card đi.

Jason nói:

-          Cho tôi một tấm với.

Ông giáo sư nói:

-          Ông quả là một nhân tài.

Tôi đáp:

-          Cũng là do may nắm thôi,

Vợ chồng người Việt gốc Hoa nói:

-          Ông còn làm cả thơ nữa. Chúng tôi nghe ông đọc mấy bài rồi.

Cũng may họ không đọc bài Làm Bậy Trên Vạn Lý Trường Thành cho mọi người nghe.

Jason nói:

-          Ông biết rất nhiều ngành. Hiếm người biết như vậy.

Jason có vẻ rất thích thú và từ đó hay đàm đạo lịch sử Trung Hoa với tôi.

No comments:

Post a Comment