Khi đi học tập, tôi được đưa đi bằng một chiếc đò máy. Đò chạy qua quê ngoại
của vợ là Tân Thiềng (Cái Tre) rồi qua quệ nội của nàng là Nhuận Phú Tân (Cái Hằng).
Qua
làng em I
Nhìn thấy Tân Thiềng nhớ chuyện qua.
Thương em, anh đã ghé thăm nhà.
Tự nhiên, duyên dáng không son phấn.
Đẹp đẽ, vui tươi chẳng lụa là.
Ruộng lúa, đùa chơi khi sáng sớm.
Vườn cây, đua hái lúc chiều sa.
Giờ đây ngăn cách bao giờ gặp,
Ôm ấp con thơ hưởng thái hòa?
VHKT
Qua
làng em II
Thuyền vượt Cái Hằng nhớ chuyện xưa.
Thăm em năm ấy, một chiều mưa.
Sông ngòi chèo đến bên cây sậy.
Đường xá đi vô dưới lá dừa.
Ngày trước, sum vầy cùng vợ trẻ.
Bây giờ, ngăn cách với con thơ.
Tương lai anh biết về đâu nhỉ?
Đoàn tụ chúng mình, chỉ giấc mơ.
VHKT
No comments:
Post a Comment