Monday, August 26, 2013

Khuê tình



閨情- Khuê tình

流水去絕國。

Lưu thủy khứ tuyệt quốc,
浮雲辭故關。

Phù vân từ cố quan.
水或戀前浦。

Thủy hoặc luyến tiền phố,
雲猶歸舊山。

Vân do quy cựu san
恨君流沙去。

Hận quân Lưu Sa khứ
棄妾漁陽間。

Khí thiếp Ngư Dương gian.
玉箸夜垂流。

Ngọc trợ dạ thùy lưu,
雙雙落朱顏。

Song song lạc châu nhan.
黃鳥坐相悲。

Hoàng điểu tọa tương bi.
綠楊誰更攀。

Lục dương thùy cánh phan?
織錦心草草,

Chức cẩm tâm thảo thảo,
挑燈淚斑斑。

Khiêu đăng lệ ban ban.
窺鏡不自識.

Khuy kính bất tự thức,
況乃狂夫還

Huống nãi cuồng phu hoàn.
Lý Bạch
--Dịch nghĩa:--

Tình trong khuê phòng


Dòng nước chảy tận miền xa khuất,
Đám phù vân rời cửa ải xưa.
Nước còn lưu luyến bến bờ xưa cũ,
Mây còn trở lại chốn núi xưa.
Giận chàng đi đến Lưu Sa,
Bỏ lại thiếp một mình ở Ngư Dương
Đũa ngọc đêm đêm tuôn chảy
Đôi dòng lệ tràn trên vẻ mặt trẻ trung.
Ngồi buồn thương cùng chim hoàng oanh,
Cây dương liễu xanh
kia còn ai vin nhánh?
Dệt bức gấm mà lòng sao rối bời,
Khêu ngọn đèn mà lệ đẩm chứa chan!
Soi gương
không còn nhận ra mình nữa,
Huống chi lúc chàng trở về.



Các bài thơ dịch:



Nước trôi mãi về nơi xa vắng ,
Biên thùy xưa mây trắng lưa thưa.
Nước còn lưu luyến bến xưa,
Mây về núi cũ tình chưa xóa nhòa.
 Hận chàng đi Lưu Sa lòng chạnh,
Thiếp Ngư Dương cô quạnh sầu thương .
Châu sa đũa ngọc đêm trường ,
Hai dòng lệ thắm vương vương má hồng .
Tiếng oanh hót khiến lòng xao xuyến,
Liễu tơ xanh chẳng luyến vin cành.
Vẩn vơ , gấm dệt chẳng thành,
Khêu đèn , thổn thức , long lanh lệ tình .
Soi gương không nhận ra mình,
Chàng về có lẽ càng nhìn càng đau

 

MaiLộc--

 

              ĐỢI CHÀNG

        Ôi nước lan man xa tít
        Mây ngoài quan ải bơ vơ
        Nước ngoái nhìn mãi bến bờ
        Mây còn tương tư núi xưa
        Chàng dứt áo ra quan ải
        Có còn nghĩ thiếp bơ vơ
        Đêm đêm lệ rơi không dứt
        Chảy tràn trên mặt hoa tàn
        Chim ơi thương ta chăng chớ
        Buồn chuyền cành liễu khóc than
        Cầm thoi tay đưa rời rã
        Sợi rối sợi đứt khôn hàn
        Gương ơi sao mi hiểm thế
        Lòng ta thảng thốt đợi chàng

                        C.D.M.

 

Khuê Tình

Nước chảy đi cuối xứ
Mây trôi từ ải xưa
Nước chẳng quên bến cũ
Mây sẽ lại non nhà
Giận chàng đến Lưu Sa
Ngư Dương bỏ thiếp lại
Hằng đêm lệ tuôn dài
Dung nhan dần héo úa
Than thở cùng chim oanh
Liễu biếc ai vin cành
Dệt gấm buồn mang mang
Thắp nến lệ hàng hàng
Soi gương tìm dáng cũ
Chàng về thiếp
chẳng an.
Quên Đi

 

 

  Tình đàn bà

Dòng nước trôi cuối xứ,

Đám mây rời cố quan.

Nước còn yêu nguồn cũ

Mây cũng về cựu san.

Lưu Sa, giận chàng đến;

Ngư Dương, mặc thiếp hàn.

Đêm đêm, lệ ngọc chảy

Hàng hàng, mặt châu lan.

Chim vàng, cũng buồn đậu;

Dương xanh, đâu mơn man.

Gấm dệt, lòng rối rắm,

Đèn khêu, lệ hoen tràn.

Soi gương, ta đâu nhỉ ?

Chàng về, luống mừng ran.

 

Danh Hữu dịch

 

Nước trôi trôi biền biệt,
Mây bay khuất ải quan.
Nước còn mơ bến cũ,

 Mây vẫn nhớ núi ngàn.
 Hận chàng Lưu Sa biệt,
Bỏ thiếp giữa Ngư Dương.
Đêm nhỏ hai hàng lệ,
Song song ướt má hường.
Oanh vàng buồn thôi hót,
Liễu xanh chẳng kẻ màng.
Khung gấm lòng lơ đễnh,
Chong đèn lệ chứa chan.
Soi gương không nhận bóng,
 Huống chi anh chồng gàn !!!

Đỗ Chiêu Đức

 

Tình buồn chốn phòng khuê

 

Nước lạnh lùng, trôi về bất tận.

Mây hững hờ che lấp ải quan.

Bến cũ, nước vẫn lan man.

Núi xưa,  ấp ủ mây ngàn gần xa.

Hận Lưu Sa, chàng ra hoang vắng.

Hờn Ngư Dương cay đắng thiếp mong.

Đũa ngọc đêm chảy dòng dòng.

Hai hàng lệ thắm má hồng, ai đang?

Đem đau thương, chim vàng chia sẻ.

Cành dương xanh, ai bẻ cùng ai?

Dệt gấm, lòng mãi u hoài.

Khêu đèn, lệ lại chảy dài đẫm khăn.

Soi gương thấy, da nhăn đã khác.

Huống chi ngày chàng vác cung về.

VHKT




 

No comments:

Post a Comment