Saturday, January 11, 2014

Thơ tranh: Gánh dầu vượt biên


Tôi nghe bản nhạc gánh dầu vượt biên, nhưng không biết nhạc sĩ ấy có thật sự gánh dàu không. Nhưng bản thân tôi đã thực sự gánh dầu để chuẩn bị cho cuộc vượt biên năm 1978. Lúc ấy, tôi ở hẻm Hải Đăng Vũng Tầu sau lưng chàu Từ Quang và rất gần chùa Ngọc Bích. Muốn Vượt vượt biên thì chúng tôi phải trữ dầu, vì không thể mua được nhiều dầu một lượt. Kẻ nào mua dầu nhiều là công an chụp ngay.

Mỗi ngày, tôi đem quang thùng xuống mua dầu tại một nhà ở chân dốc đường lên hẻm Hải Đăng. Khi mua xong, tôi gánh dầu ngược lên dốc. Muốn dầu khoỉ trào ra ngoài, tôi thường để 1 chiếc lá sen khô bên trên dầu. Bà xã tôi giúp tôi mua hay xin lá sen khô ở chợ. Gánh đi độ 100 m thì đến ngã ba một đường tráng nhựa quẹo ngoặt lai tiếp tục lên Hải Đăng. Một đường hẻm đi thẳng dẫn đến nhà tôi. Ngay ngã ba là đồn công an hải quan, mà chiều chiều các công an thường ra đánh volley. Tôi phải tính giờ gánh qua đây trước khi công an đánh volley.

Tôi tiếp tục gánh dầu lên dốc thêm 100 m thì đến nhà. Nhưng tôi không thể chứa dẩu nơi đây mà tiếp tục đi tiếp lên một xóm nhà hoang gồm nhà của một ông đốc phủ sứ, và một nhà khác của ông bà Ngân Hà. Khu nhà này cách nhà tôi độ 70 m, và cách dây độ 4,3 chục mét nữa là một vườn hoang và rừng cây. Nơi đây là chổ tôi giấu dầu, Tôi đem dầu trong thùng chuyền sang các thùng plastic. Đợi nửa đêm tôi mới theo đường tắt chuyền đầu xuống kho sắt biển.


Có một ngày, vì người chủ bán dầu không có nhà, tôi phải đợi, nên khi gánh dầu ra khỏi nhà thì thấy đám công an đang đánh volley phía trước. Tôi lung túng không biết kế làm sao đi tiếp, nên phải dừng chân đứng chờ, nhưng ngay khi ấy một toán công an hải quan khác xuất hiện cuối dốc, đi về đồn.
Chuyện còn dài khi nào các bạn muốn biết thêm kết cuộc thì đọc quyển Hải Thần Thịnh Nộ.

(Xin bấm vào tranh để xem)

 

No comments:

Post a Comment