Thursday, September 18, 2014

Đại Việt thắng Nguyên Mông- bài 65


Quân ta cắm cọc trên các ngả sông dẫn ra biển dựa vào bãi cũ của thời Ngô Quyền. Các bộ phận cắm cọc cũng được huấn luyện, tập dượt thành thạo.


Đầu tháng ba, đường đất khô khan, nên kỵ binh di chuyển dễ dàng hơn mấy tháng kế tiếp. Lợi dụng yếu tố thiên thời, Thoát Hoan ra lệnh đội binh của Ô Mã Nhi theo đường thủy rút lui trước, còn y sẽ đóng binh tại đây cho để làm lạc hướng quân Việt.

 Ô Mã Nhi đem 60000 quân rút lui bằng thuyền, từ Vạn Kiếp; Phàn Tiếp dẫn 50 thuyền đi tiên phong; Tích Lệ Cơ chỉ huy 50 thuyền đi đoạn hậu. Trên bộ có sự hộ tống kỵ binh do Trịnh Bằng Phi và Đạt Mộc điểu khiển. Để chở thêm các lương thực, quân dụng vũ khí, có cái, chúng chở cả catapult (súng bắn đá), nỏ phóng lao; cứ một bách phu đội (100 lính) xuống một thuyền do bách phu trưởng chỉ huy, thì đoàn quân này phải cần tới 600 chiếc.


Ngay khi nhận lệnh, để quyết định đường rút lui, Phàn Tiếp sai Thiên phu trưởng Phạm Nhan đem một đội 10 thuyền lớn và vài thuyển nhỏ, nhẹ trong đoàn chu sư đi tiên phong tìm hiểu sông Thái Bình. Từ đại bản doanh bên bờ bắc sông Đuống muốn sang con sông này phải qua một đảo lớn, rồi tới cửa vàm sông này.
Trời mới hừng hừng sáng, Phàn Tiếp theo chương trình cho một vài thuyền trinh sát nhẹ vào đây sơ thám. Nhóm trinh sát thấy tuy là mùa ít nước, nhưng vàm sông khá rộng, độ chừng 150 hay 160 trượng (600-700 m). Nếu cho thuyền đi giữa sông sẽ tránh được cung tên hai bên bờ. Một bất lợi cho chúng là, phía bên bờ hữu ngạn này, kỵ binh hộ vệ không có vì nhiều sông lớn chặn ngang. Vào sâu vài chục trượng, đội trinh sát thấy một số lính Việt đang đóng cừ. Toán lính Đại Việt thấy thuyền Nguyên bèn bỏ chạy. Đội này về báo cho Phàn Tiếp. Y nghĩ, đây là toán làm rào cản chưa xong, nên cho Thiên phu trưởng Phạm Nhan tiến vào.
Đội này tiến vào rất cẩn thận, theo đội hình chữ nhất, súng bắn đá đã sẵn sàng. Trên mỗi thuyền, một thập phu trưởng (chỉ huy 10 người) sẽ phải đứng đầu mũi để quan sát và chỉ huy đội hay thông báo cho bách phu trưởng chỉ huy toàn thuyền. Thiên phu trưởng chỉ huy đứng trên thuyền thứ hai. Binh lính được lệnh che kiên kín mít tránh phục kích bằng cung thương; Các đạn đá được cho vào súng phóng. Thuyền này cách thuyền kia khoảng 25 trượng (100 m), vừa tầm bảo vệ lẫn nhau. Đoàn thuyền tiên phong tiến vào cẩn thận, chậm chạp.
Tướng chỉ huy đội nghĩ, sông bị rào 1 nửa, thuyền tránh rào nhưng vẫn cách bờ trên tầm tên trung bình. Nếu quân Đại Việt có bắn nỏ, cung thì tên rơi xuống nước nhiều hơn đến thuyền. Thuyền vào dần dần, và chiếc tiên phong đã đến rào cản. Viên thập phu trưởng đứng đầu mũi thuyền quan sát hàng cây rào. Y chẳng thấy gì, trừ các mảng rong, bèo bị hàng rào cản lại, dật dờ trên sông, dưới lớp hơi nước bốc lên làm thành một màn sương mỏng. Dù có các chướng ngại vật ngăn chặn, nhưng không gian có vẻ êm đềm. Tuy vậy binh lính vẫn cảm thấy một cái gì nguy hiểm đang đe dọa.
Tất cả 5 chiếc thuyền đã vào con sông này.
Đột nhiên tiếng voi hống lên phía sau hàng cây, đối diện với rào cản, mỗi lúc một xa. Tất cả lính trên chiếc đầu tiên ngảnh nhìn về phía ấy, chẳng hiểu chuyện gì. Nhưng viên viên thập phu trưởng chỉ huy đầy kinh nghiệm, liếc mắt nhìn về chỗ ấy rồi quay nhìn sang hàng cây cừ. Y giật mình khi thấy một con quái vật ở dưới đám bèo trên mặt sông đang phóng đến thuyền y nhanh vô cùng làm nước bắn tung trắng xóa trong sương. Vì trời chưa sáng, cái cảnh này nhìn thật khiếp đảm. Trên đời, y chưa bao giờ thấy loại thủy quái nào bơi nhanh như vậy. Y la thật lớn : "Coi chừng!"
Tất cả mọi người cùng quay lại, thấy các mảng bèo trôi giạt sang hai bên; đầu con quái vật nhô lên cao, nhưng không ai có thể thấy rõ mặt nó ra sao vì nước trào qua đầu, tạo thành các làn sóng cuồn cuộn rẽ sang hai bên.
Y hét lên ra lệnh cho thuyền ngừng lại, nhưng quá trễ, phần đầu thuyển đã qua hàng cừ, vì sức chèo của mấy chục thủy thủ. Thiên phu trưởng, trên thuyền thứ hai ra lệnh dừng chèo, phóng đá, bắn cung vào hai bên bờ, dù là chẳng thấy gì. Bốn chiếc thuyền còn lại cùng thi nhau bắn đá túi bụi vào hai bên bờ. Chỉ có loại súng này đá mới rơi vào tới bờ còn tên bay không tới nổi.
Chỉ một khoảng khắc ngắn ngủi, con quái vật đâm thẳng vào thuyền. Ầm một tiếng, con thuyền to lớn nghiêng hẳn sang một bên. Viên thập phu trưởng là một tay võ công giỏi, nên y lập tức chuyển thế lấy cân bằng cho khỏi té. Nhưng đột nhiên thuỳên lắc bất ngờ lần nữa. Dù tài năng thế nào đi nữa y cũng không kịp đổi thế nên ngã tòm xuống sông. Vô phước cho y, y rơi ngay vào con quái vật, thân cứng như gỗ, mà mũi thuyền cách mặt sông đến gần 1 trượng làm y đau quá bất tỉnh và chết đuối sau đó. Trên thuyền, lính Nguyên la hét vang trời; lính ở các thuyền phía sau thấy cảnh ấy cũng không giữ nổi bình tĩnh.
Một số binh cạnh be thuyền cũng chịu chung một số mạng. Chiếc thuyền này bị kéo vào gần bờ đối diện thêm khoảng 10 trượng. Bấy giờ mới thấy tên giáo, phóng ra; từ bên ấy, tấn công tới tấp, làm lính trên chiếc thuyền đang chìm lớp chết, lớp bị thưong. Nơi này là tầm của tên bắn ra. Mũi thuyền từ từ chìm xuống làm cây súng phóng đá chạy tuột về phía ấy rồi đâm sầm xuống nước.
Phía sau rừng cây, quân lính reo hò.
Số lính còn sống sót quăng vũ khí, bơi vào chiếc thuyền của tướng Thiên phu trưởng. Viên tướng này phải cho lính trên thuyền cứu cả đám kia.
Cùng lúc ấy, 3 chiếc sau được lệnh quay ngược lại để rút lui.
Chiếc cuối cùng của toán đang loay quay ở gần đầu vàm thì đột nhiên thấy con thủy quái khác phóng ra từ đám cây, bèo bên sông. Vì sự quay đầu chậm chạp nên thuyền không sao tránh nổi cái húc của con thủy quái. Rầm một cái, thuyền nghiêng qua lắc lại rồi dần dần chìm.
Tiếp theo đó, trên mặt sông bỗng trắng xóa, các con quái vật phóng ra đánh vào hai chiếc còn lại. Chiếc thứ hai chỉ bị húc nhẹ phía mũi, nên cố chèo nhanh ra khỏi sông, trong khi con thủy quái đã bơi qua và đuôi hướng lại thuyền. Trên thuyền, ai nấy hý hửng mừng thầm. Nhưng nguy hiểm vô cùng, bỗng nhiên con quái vật bơi lộn ngược, đuôi đi trước, đầu đi sau. Tuy nhiên, nó bơi chậm hơn lúc bơi đầu đi trước. Con thuyền không còn cách nào là hứng cái húc thứ hai vào phần cuối cùng.
Mọi người trên chiếc của Thiên phu trưởng Phạm Nhan thấy cảnh tượng quái đản này đều hết hồn. Ai nấy đều nghĩ là sắp tới phiên chúng xuống gặp hà bá. Quả tình, lúc đang vớt lính dưới sông, thì một con quái vật khác trong bờ phóng ra. Nhưng may quá, nó đâm hụt thuyền, tuy vậy, chiếc chèo lái thuyền bị nó khúc gẫy tan tành. Vì không còn lái nên sự di chuyển thật khó khăn. Nhiều con thủy quái phóng ra tấn công nhưng may cho chúng, tất cả đều hụt. Viên tướng chỉ huy ra lệnh chèo thật gấp ra khỏi con sông quái đản. Tuy thoát được ra sông, nhưng thuyền bị thủng nhỏ vài nơi vì va phải các thuyền chìm bên ngoài. Lúc ra khỏi bờ, thì các thuyền khác trong đội hộ tống y về đến đại quân, lúc mặt trời mới mọc.
Dù là ở khá xa, nhưng Ô Mã Nhi cũng thấy cảnh hỗn độn bên kia sông, cùng tiếng la hét kiếp đảm vọng lại. Y liền cho một số lính leo lên đỉnh cột buồm quan sát tình thế. Các lính này xuống báo cáo rằng chúng thấy cờ khói bao phủ cả vùng ở nơi xa mà trên sàn thuyền không thấy được.
Phạm Nhan đến báo cáo cho Phàn Tiếp và Ô Mã Nhi. Nhi lập tức thông báo cho Trịnh Bằng Phi kế hoạch mới. Con sông không thể dùng được nữa phần thì có phục kích, phần thì mấy thuyền chìm làm việc tiến quân khó khăn.

No comments:

Post a Comment