Wednesday, April 4, 2012

Tạ Từ

Tạ Từ




Tay sách, vai mang túi hành trang.           

Chân cất bước đi, dạ bàng hoàng.          

Quay đầu nhìn lại con cùng vợ.                

Nàng vẫn ôm con, vẻ ngỡ ngàng.             

      Nhà khuất xa dần sau hàng cây.               

      Con chim lẻ bạn khóc xa bầy.                  

      Hình dáng em buồn anh nhớ mãi.            

      Tựa đá vọng phu dưới trời mây[1].               

Thuyền tách bến đi, đi đến đâu?              

Dòng sông cuộn nước đục mầu nâu.        

Đưa ta đi đến phương nào nhỉ?           

Ta có nào đâu mạch phong hầu [2].            

Nàng biết rằng không, anh ở đây?

Một nơi, gai kẽm mắc giăng đầy.

Nào phải quan san[3] chia đôi ngả? 

Lòng anh chỉ ước mộng sum vầy.

Con lớn chừng nào? Có ngoan không?

Cầu xin em mãi khắc ghi lòng.

Nuôi con khôn lớn chờ anh nhé.

Nằm mộng gặp em ở bến sông.

Đêm nay trăng sáng ở đầu giường.

Ngỡ đâu mặt đất tỏa hơi sương[4] .

Khi nào anh sẽ về quê nhỉ?    

Bồng bế con thơ thỏa nhớ thương.

                                       VHKT- 1975- Trại học tập Thơm- Bến Tre



[1] Đây là hòn Vọng Phu ở làng Nhồi, Huyện Đông Sơn, Thanh Hóa. Nơi tôi đã sống thủa thơ ấu.

[2] Tìm công danh. Lấy nghĩa từ câu cuối cùng trong bài “Khuê Oán” của thi sĩ Vương Xương Linh đời Đường;
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu.
Xuân nhật ngưng trang thướng thúy lâu.
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc.
Hối giao phu tế mạch phong hầu.
Có nghĩa là:
Phòng khuê thiếu phụ quên sầu.
Ngày xuân ngưng điểm, lên lầu dạo chơi.
Nhìn mầu dương liễu ngàn nơi.
Buồn cho phu tế vẫn nơi phong hầu.

[3] Lấy nghĩa từ mấy câu thơ sau đây trong bài Chinh Phụ Ngâm của bà Đoàn thị Điểm:
Chàng phong lưu đang chừng niên thiếu.
Sánh nhau cùng gian dứu chữ duyên.
Ngỡ nào đôi lứa thiếu niên.
Quan sơn để cách hàn huyên sao đành.

[4] Dịch nghĩa từ 2 câu dâu đầu trong bài Tĩnh Dạ Tứ cùa Lý Bạch (xem sau này).


Thơ dịch sang Anh ngữ :



The Departure




Sack is in hand and backpack is on the shoulder.

Walking on the road, but my mind's a blur.

Turning around, I look at my son and wife.

She is still embracing her son with stupor.



My house is obscured behind a row of trees.

In which, a stray bird is crying ruefully.

Your doleful figure, I can't forget.

Like Vong Phu under the sky, which is cloudy.



Boat leaves the dock, but where is its destiny?

The water in river is too muddy.

Where does the boat take me to?

I don't search for rich and known widely.



My honey, I'm here, do you think?

Thom Camp, with barbed wires surrounding,

It's neither a river nor a mountain, but it rives us.

My heart merely wants us reuniting.



Is our son healthfully growing?

I wish you always remembering

Take care of our son, and wait for me.

I had just had a dream of riverbank meeting.



Tonight, at the headboard, moonlight is shining.

Looks like the ground is fogging.

When can I return home?

To embrace our son, relieve my missing.

                                                            VHKT- LA Cali

                                                                        1995

No comments:

Post a Comment