Monday, November 28, 2011

Nam Bắc du kí bài 8

Tối ngày 26, trước hôm gặp gỡ ở Đào Viên Quán, tôi đến gặp Bạch Huệ và Trương Văn Ngân (Sơn) ở trong ban tổ chức. Hai em đem tôi sang Đào Viên Quán ăn tối thử. Quán này có một phòng rộng độ 8 thước dài khoảng 20 thước; phần cuối cùng của phòng là một sân khấu. Phòng này rất tiện cho hội họp đám cưới. Ngay giữa là một chòi lá vuông vức, xây cất khá công phu, mỗi bề khoảng 10 thước, bao quanh bởi một hồ nuôi cá nhưng không biết có cá không. Nhà này cũng đủ chỗ cho vài chục thực khách.  Bên đối diện với phòng ăn chính rải rác vài lều lá nhỏ hơn đề gia đình hay một nhóm bạn bè nhỏ gặp gỡ. Các lều lá này là chủ yếu đem đến thực khách một cảm tưởng nông thôn chứ không phải là không có tiền xây nhà gạch.
Chúng tôi vào quán lợp lá ở giữa hồ để ăn tối. Vừa ngồi một chút, chúng tôi thấy một lố trai gái độ mười mấy người và khoảng trên dưới 30 tuổi, tụ họp lại bàn tán chuyện đón một cô giáo. Tôi phục cô nào mà học sinh cũng mến chuộng vậy thật là tốt.
Một lúc sau, tôi thấy một bà độ trên 40 đi vào. Tất cả đám đó đến vây cô chào đón túi bụi. Tôi cảm động nghĩa thầy trò.
Đột nhiên cô giáo này vẹt đám đông tiến đến tôi, cúi đầu:
- Thưa Thầy! Thầy khỏe không?
Tôi chưng hửng:
- Em là học trò tôi sao?
- Dạ vâng; em là cựu học sinh của Thầy. Em tên Ngôn.
- Ngôn về thăm quê hả?
- Dạ vâng và ngày mai em đến dự đại hội cùng Thầy.
Vậy là cả đám quay sang chào tôi.
Cách cư sử của Ngôn một lần nữa làm tôi cảm động.
Đến ngày tụ họp, tôi cùng vợ lên Đào Viên Quán gặp gỡ các cựu học sinh. Có lẽ Đào Viên đây là lấy từ điển tích Lưu Bị. Quan Vân Trường và Trương Phi kết nghĩa ở vườn đào. Bà xã thì lo tìm bạn bà nói chuyện, còn tôi đến quán của Bạch Huệ bên kia sông, đưa thêm vài thứ rồi cùng em sang chợ mua một sô nhựa thật lớn để pha nước cam. Sau đó, em nhờ Lương Thị Thu Thủy chở tôi đến Đào Viên Quán trước lo sắp xếp. Thu Thủy chỉ trên 30, nên lúc tôi còn dạy học ở đây thì chắc em mới vào tiểu học.
Đến 9 giờ sáng thì cựu học sinh ùn ùn đổ vào quán.
Hình tụ tập

Nhà chính của quán chứa khoảng 200 người, nhưng các em dẹp bàn để thêm ghế mà vẫn không đủ chỗ. Một cái bàn bình thường khoảng 8 hay 10 người ngồi. nay 1 các bàn có khi tới 20 mạng. Các em chen chúc ngồi làm không còn lối đi. Các em lại kê thêm nhiều bàn ngồi ngoài sân. Cũng may quán này bên hông nhìn sang sân đều mở rộng nên các em đều có thể thấy và nghe các diễn biến trên sân khấu.


Sau bữa tiệc, các bạn đồng nghiệp cũ và nhiều em đến cám ơn tôi cho mọi người có dịp gặp lại bạn cũ.

Trong ngày gặp gỡ Đào Viên Quán, Mai Chí Hiếu có tăng tôi một bài thơ


 

Ngày sau, các em lại tổ chức tiệc riêng tại nhà một em nào đó để tôi có dịp nói chuyện với các em nhiều hơn.




Hình gặp tại quán Đinh Văn Kết.



Hình gặp tại nhà Mười Trầu.

No comments:

Post a Comment