Đỗ Phủ có nhiều bài thơ nói lên sự đau khổ vì chiến tranh.
Như ta đã biết ông duợc làm quan một thời gian ngắn rồi bị loạn An Lộc sơn
khiến gia đình ly tán. Đây là bài thơ nói về tình anh em.
憶弟其一
Ức đệ kỳ 1
喪亂聞吾弟,
Cơ
hàn bạng[2]
Tế Châu
人稀書不到,
人稀書不到,
Nhân
hi thư bất đáo
兵在見何由。
兵在見何由。
Binh
tại kiến hà do [3]?
憶昨狂催走,
憶昨狂催走,
Ức
tạc[4]
cuồng thôi tẩu
無時病去憂。
無時病去憂。
Vô
thì bệnh khứ ưu
即今千种恨,
即今千种恨,
Tức
kim thiên chủng hận
惟共水東流。
惟共水東流。
Duy
cộng thuỷ đông lưu
杜 甫 Đỗ Phủ
Nghĩa: Nhớ em kỳ 1
Thời loạn lạc, nghe tin em
Đói rét nương náu tại Tế châu
Người chẳng găp, thư không đến
Giặc giã biết làm sao gặp nhau ?
Nhớ ngày xưa cuống cuồng chạy
Không còn biết bệnh tật.
Hiện nay hàng nghìn mối hận
Đành đẻ dòng nước chảy về đông
Nhớ em kỳ 1
Ly loạn
nghe tin chú.
Cơ hàn ở Tế Châu.
Vắng người thư chẳng
tới.
Giặc dã, sao tìm nhau?
Ngày trước cuống cuồng
chạy.
Không còn biết ốm đau.
Bây giờ, ngàn mối hận.
Mặc nước cuốn đi đâu.
VHKT
Loạn ly, tin chú
biết không lâu.
Cơ cực, bần hàn ở Tế Châu.
Giặc dã, thư từ không thể tới.
Binh đao, huynh đệ khó tìm nhau.
Ngày xưa, vội vã ta lo chạy.
Cuống quít, không còn nghĩ tới đau.
Hiện tại sinh ra bao thứ hận.
Cũng liều xem thử nước đưa đâu.
VHKT
No comments:
Post a Comment