Thursday, April 18, 2013

Bất kiến


                     

Bất kiến


           

Bất kiến Lý Sinh cửu,
           

Dương cuồng chân khả ai.
           

Thế nhân giai dục sát,
才。           

Ngô ý độc lân tài.
敏 捷 詩 千 首,           

Mẫn[1] tiệp thi thiên thủ,
飄 零 酒 一 杯。           

Phiêu linh tửu nhất bôi.
匡 山 讀 書 處,           

Khuông sơn độc thư xứ,
頭 白 好 歸 來。           

Ðầu bạch hảo qui lai.

              Đỗ Phủ

Không gặp
Ðã lâu không gặp Lý Sinh.
Giả đò điên cuồng, đáng thương tâm.
Trong lúc người đời đều muốn giết bạn,
Tôi có ý muốn tiếc tài.
Mau lẹ làm thơ đến ngàn bài
Phải nổi trôi, lưu lạc với một chén rượu.
Núi Khuông Sơn nơi bạn đọc sách một mình.
Đầu bạc rồi, bạn hãy trở về nơi đó.

 

 

Lý Sinh, lâu chẳng gặp nhau.                    

Giả vờ điên dại thật đau vô ngần.              

Hại bạn là việc thế nhân.                                     

Riêng tôi lại thấy tương lân vì tài.              

Làm nhanh thơ cả ngàn bài.                      

Phiêu linh cùng rượu miệt mài chốn xa.     

Khuông Sơn nơi đọc sách mà,                   

Nên về đó ở tóc đà pha sương.                   

                                                            VHKT

Lý Sinh, lâu chẳng gặp.

Giả dại thật bi ai.

Ai nấy muốn làm hại.

Tôi thương cảm kẻ tài.

Ngàn bài thơ phút chốc.

Cùng rượu đã ra ngoài.

Đọc sách, Khuông Sơn đấy,

Nên về khi tóc phai.

VHKT



[1] 1. nhanh nhẹn, sáng suốt. 2. ngón chân cái.

                     

Bất kiến


           

Bất kiến Lý Sinh cửu,
           

Dương cuồng chân khả ai.
           

Thế nhân giai dục sát,
才。           

Ngô ý độc lân tài.
敏 捷 詩 千 首,           

Mẫn[1] tiệp thi thiên thủ,
飄 零 酒 一 杯。           

Phiêu linh tửu nhất bôi.
匡 山 讀 書 處,           

Khuông sơn độc thư xứ,
頭 白 好 歸 來。           

Ðầu bạch hảo qui lai.

              Đỗ Phủ

Không gặp
Ðã lâu không gặp Lý Sinh.
Giả đò điên cuồng, đáng thương tâm.
Trong lúc người đời đều muốn giết bạn,
Tôi có ý muốn tiếc tài.
Mau lẹ làm thơ đến ngàn bài
Phải nổi trôi, lưu lạc với một chén rượu.
Núi Khuông Sơn nơi bạn đọc sách một mình.
Đầu bạc rồi, bạn hãy trở về nơi đó.

 

 

Lý Sinh, lâu chẳng gặp nhau.                    

Giả vờ điên dại thật đau vô ngần.              

Hại bạn là việc thế nhân.                                     

Riêng tôi lại thấy tương lân vì tài.              

Làm nhanh thơ cả ngàn bài.                      

Phiêu linh cùng rượu miệt mài chốn xa.     

Khuông Sơn nơi đọc sách mà,                   

Nên về đó ở tóc đà pha sương.                   

                                                            VHKT

Lý Sinh, lâu chẳng gặp.

Giả dại thật bi ai.

Ai nấy muốn làm hại.

Tôi thương cảm kẻ tài.

Ngàn bài thơ phút chốc.

Cùng rượu đã ra ngoài.

Đọc sách, Khuông Sơn đấy,

Nên về khi tóc phai.

VHKT



[1] 1. nhanh nhẹn, sáng suốt. 2. ngón chân cái.

No comments:

Post a Comment