Tuesday, April 9, 2013

Lư Sơn


Ở tỉnh Cửu Giang Trung Quốc có một danh lam thắng cảnh mà nhiều thi sĩ, họa sĩ đã vẽ hay làm thơ ca tụng: Lư Sơn. Trong số ấy có Tô Đông Pha, một thi sĩ hạng nhất đời Tống. Bây giờ ta xem bài thơ của Đỗ Phủ viết về cảnh ấy.

Lư Sơn khi mây mù kéo tới làm cảnh trở nên huyền ảo (Anh: Wikipedia)
 
題玄
Đề Huyền Vũ thiền sư ốc bích
何 年 顧 虎 頭,                              
Hà niên Cố Hổ Đẩu
滿 壁 畫 滄 州。                              
Mãn bích hoạ Thương Châu
赤 日 石 林 氣,                              
Xích nhật Thạch Lâm khí
青 天 江 海 流。                              
Thanh thiên giang hải lưu
錫 飛 常 近 鶴,                              
Tích[1] phi thường cận hạc
杯 渡 不 驚 鷗。                              
Bôi độ bất kinh âu
似 得 廬 山 路,                              
Tương đắc Lư Sơn[2] lộ
真 隨 惠 遠 遊。                              
Chân tuỳ Huệ viễn du
               Đỗ Phủ
Nghĩa:
Đề vách nhà của thiền sư Huyền Vũ
Năm nào ông Cố Hổ Đầu
Vẽ cảnh Thương Châu đầy vách
Mặt trời đỏ chiếu vào rừng đá bốc hơi
Sông chảy ra biển giữa trời xanh.
Cỡi gậy thiếc bay thường gần chim hạc
Ngồi trên chén trôi chẳng khiến âu sợ hãi
Như được đi trên đường ở Lư Sơn
Theo thầy Huệ dong chơi xa.
         
Năm nào Cố Hổ Đầu.                      
Vẽ cảnh của Dương Châu.               
Trời đỏ, núi xông khí.                       
Mây xanh, sông chảy sâu.                
Cỡi cây, bay cạnh hạc,                     
Ngồi chén, trôi gần âu.                    
Được gặp Lư Sơn lộ,                        
Theo Thầy du ngoạn lâu.                           
VHTK
 
Chẳng biết năm nao Cố Hổ Đầu.
Ngồi nhàn vẽ cảnh của Dương Châu.
Ác vàng chiếu núi làm lên khói.
Mây thắm gánh sông chảy xuống sâu.
Cỡi gậy bay cao được cạnh hạc.
Ngồi ly trôi lẹ để gần âu.
Lư Sơn, đường đến sao may gặp,
Theo Huệ đi xa và thật lâu.
VHTK


[1] : (tích) thiếc.
[2] Lại một bài tà lại cảnh Lư Sơn.
 
 

No comments:

Post a Comment