Vương Chi Hoán sinh sống khoàng tiền bán thế kỷ thứ 8, người Tinh Châu (Thái Nguyên- Sơn Tây TQ). Thủa thiếu thời rất hoạt động: múa gươm, đánh kiếm,săn bắn, ca hát, uống rượu. Lúc trung niên giỏi văn chương, nhưng lân đận trong khoa cử., thường cùng Vương Xương Linh, Cao Thích, Thôi Quốc Thụ xướng ngâm.
Một giai thoại văn chương về ông được kể như sau: Một hôm, ông cùng Vương Xương Linh, Cao thích đến uống rượu ở đình kỳ, nơi có các linh quan- quan coi về nhạc công- cùng các kỹ nữ nổi tiếng. Ba ông ước với nhau rằng: “Chúng ta là những người nổi danh về văn chương, song chưa biết ai hơn ai kém. Để xem các nhạc quan cho hát thơ ai thì biết liền.” Một lúc sau, linh quan cho ngâm 2 bài của Vương Xương Linh, một bài của Cao Thích. Vương Chi Hoán thấy vậy bèn nói: “Bài ca sắp hát đây nếu không phải của ta thì suốt đời ta không tranh giành với các huynh nữa”. Quả nhiên một lúc sau một ca kỹ ra hát hai bài của Vương Chi Hoán.
Bài thơ dưới đây ông viết lên tâm trạng chiến sĩ đi đồn thú phương xa mà không bao giờ thấy mùa xuân.
No comments:
Post a Comment