Tuesday, March 6, 2012

Nam Bắc du kí bài 73

Đây là câu truyện rừng Cây Si:

Khi mới lên Tân Phúc, việc đầu của tôi là đi chăn dê trên đồi (Nguy hiểm lắm vì gần dê nên máu dễ bị lây, may tôi cứng cựa nên không lây thôi). Đồi ở đây thoai thoải rộng từ 1 cây số vuông đến vài cây số vuông, phủ đầy sim cùng ràng ràng[1] và lau lách. Lau lách có lá sắc như dao cạo. Một vài nơi có các cánh rừng rậm rạp, đầy trăn, rắn và có một vài loài thú dữ chen lẫn với các đồi này. Dê chỉ cần chăn một thời gian đầu vài ba tháng để chúng biết đâu là nhà, đâu là chỗ chúng ăn. Sau đó, chúng tôi chỉ đuổi cả đàn lên đồi và có thể được tự do cho ăn, và tự động về nhà khi chiều xuống. Chúng tôi chỉ cần ra canh mấy ruộng khoai lang, gần nhà không cho chúng xuống ăn trên đường về nhà. Lúc ấy, chúng trở về nhà và thường hay tấp xuống ruộng khoai ăn tráng miệng.
Chăn dê được một thời gian thì bố đem về một con trâu tên Thiến vì nó bị thiến, một con nghé cái và hơn một chục con bò. Trong nhà chỉ tôi là trai, nên đương nhiên công việc chăn nuôi đàn này được giao cho tôi. Con Thiến là một con trâu lớn vô cùng; những con trâu lớn nhất của mấy thôn Tân Phúc, Mả Dẻ, Đăng Lâu, Đăng Khoa, Tân Lâm chỉ bằng 7, 8 phần mười của nó. Vì vậy sau mấy đợt đụng độ nó nghiễm nhiên là trâu đầu đàn. Trâu bò đực cũng chẳng khác người đàn ông hay cạnh tranh nhau để làm thủ lãnh. Khi con trâu lạ mới nhập đàn hay hai đàn trâu mới gặp nhau lần đầu thì con mạnh nhất làng sẽ đo tài với con mạnh nhất mới tới, để xem con nào là chúa tể. Nếu con mới đến yếu thì nó sẽ phục tùng dễ dàng và không có chuyện trâu trọi nhau.
Trong khi tôi chăn trâu việc canh ruộng lang được dao cho Cẩm Dung.
Lúc đầu, người anh họ tôi tên Quỳnh đi chăn với tôi một thời gian trước khi tôi đảm trách một mình. Một trong các nơi mà chúng tôi hay chăn là rừng Cây Si. Quỳnh vốn sống trong gia đình khá giả lúc thiếu thời, di chăn trâu thấy mình nó den thùi thì sợ cỡi lên mầu đen của nó dính vào da làm an hem thành Mỹ đen, nên anh lấy các chiếu nhỏ lót lên rồi an hem mới ngồi lên trên. Đúng là công tử cỡi trâu.
Những ngày đầu tiên tôi thích thú lắm, vì đó là giấc mơ của tôi. Nếu mọi chuyện êm đềm diễn tiến thì chăn trâu quả là thanh bình vui thú đúng như bài hát: Chăn trâu. Còn gì vui thú hơn khi ngồi vắt vẻo trên mình trâu, trong những ngày xuân mát mẻ, hoa sim nở tím ngắt khắp đồi này sang đồi kia. Còn gì thú vị hơn khi chạy nhẩy trên các quả đồi thoai thoải, trong các buổi chiều tà của mùa hè để hái các trái sim chín tím mọng, ăn ngọt và thơm.
Tuy nhiên, chăn trâu không phải lúc nào cũng êm đềm như tiểu thuyết hay bài ca vì ngày không lúc nào cũng đẹp, thời tiết không luôn luôn mát mẻ ấm áp. Nếu như chỉ chăn một hai con như trẻ trong làng thì có lẽ đã không khổ lắm, nhưng chăn nguyên một bày 20 con như chúng tôi thì lại là vấn đề khác. Những khi trâu bò ăn lúa, chạy bậy chúng tôi phải đuổi chúng trở lại đàn. Một sự đau khổ nhất cho chúng tôi là chăn trâu mà không có giầy dép gì cả. Khi phải đuổi theo trâu qua các bãi ràng ràng cháy, gốc chúng đâm vào chân như chông làm máu chảy dầm dề.
Lúc bình thường, chúng tôi cưỡi trâu đuổi con nghé cái và đàn bò tổng cộng độ gần 20 con vào rừng cách nhà độ hơn 2 cây số về hướng đông nam. Rừng này có tên là Si vì giữa rừng có một cây si mọc ở bờ một cái hồ sen lớn. Vì vậy chúng tôi đặt tên rùng này là rừng Si. Cái hồ này khá rộng, thông với cái đễn phía đông của làng. Nó chính là đường phân chia thiên nhiên của thôn tôi và thôn Đăng Lâu, Đăng Khoa vì thế bên kia hồ là những đồi cỏ của thôn ấy.
Trong rừng hầu hết là lau lách, lá sắc như dao cạo, nhưng trâu bò thích ăn lắm. Cũng vì lá sắc, lại ít cỏ nên dân làng không mấy thích chăn trâu nơi đó. Mặt, mũi, chân, tay tụi tôi thường bị lá lau cắt chảy máu khắp nơi. Chen lẫn với cỏ lau là các cây hoang um tùm và dây kim cương, một loài dây leo có gai rất lớn.
Khi trâu, bò đến nơi chúng tôi để chúng ăn cỏ rồi hai anh em đi hái sim chín đầy mấy cái túi. Sau đó, hai anh em leo lên cành cây si de ra mặt hồ, vừa ăn sim, nói chuyện vừa nhìn trâu, bò. Trong hồ có rất nhiều sen, nên chúng tôi có thể thưởng thức mùi thơm của hoa sen khi trong coi trâu bò. Kể ra thì chăn trâu kiểu đó cũng khá thơ mộng, nếu không có các tai biến khác.



[1][1] Cây thuộc loài ráng, thân nhỏ nhu cây nhang, dân đây thường làm rế từ thân cây này.

No comments:

Post a Comment