Thursday, January 12, 2012

Nam Bắc du kí bài 37

Chúng tôi đến Huế khoảng 10 giờ sáng. Tại đây mưa cũng rả rích suốt ngày, điều này không có gì ngạc nhiên vì mùa này là mùa mưa dầm ở Huế. Trời mưa làm cảnh thành phố có một cái buồn man mác, và làm ta nhận thấy nó không có cái vui tươi cuả Đà Nẵng, không có cái nhộn nhịp của Saigòn. Người nào có tâm hồn thi sĩ chắc phải làm thơ. Ngay sau khi đăng ký vào khách sạn Đông Dương ngay đầu cầu Tràng Tiền, chúng tôi nghỉ ngơi, rồi chuẩn bị đi xem thành phố. Cùng khi ấy tài xế Phương cho biết đèo Cù Mông bị sụt đất làm tắc đường đi. Thật may, nếu chuyến đi trì hoãn vài ngày thì có thể đã bị đổ vỡ vì không tiến ra bắc theo đúng lịch trình.
Đây chính là Phú Xuân, nơi tranh giành giữa Nguyễn Tây Sơn và các chúa Nguyễn. Cuối cùng Nguyễn Ánh đã chiếm năm 1801, và chọn là kinh đô mãi cho tới năm 1945.
Sáng sớm hôm sau, trời vẫn mưa rả rích, chúng tôi nhờ nhân viên khách sạn mứơn cho một tour guide. Đây là một cô gái Huế trông xinh tươi. Đầu tiên là đi thăm thành cổ, nơi mười ba vua Nguyễn Triều đã đóng kinh đô.
Khi đến trước cổ thành, chúng tôi mua vé rồi đi qua cầu để đến cửa Ngọ Môn. Thắng hướng ống kính máy ảnh chụp cái hào trước cửa. Tôi nhìn về hướng ấy thấy các cọng sen tàn úa, lá cây tơi tả ủ rũ không còn tươi mát với các hoa sen hồng thắm như mùa hè. Tôi quay lại sau lưng thấy dòng sông Hương lững lờ trôi, dường như không chú ý tới sự thăng trầm của một triều đại vang bóng một thời. Tôi chợt nhớ tới bài thơ của Cao Bá Quát (1809-1854)
香 江 雜 詠                      
  Vịnh tạp về sông Huơng

一 帶 沿 江 甲 第 雄               
Nhất đái duyên giang giáp đệ hùng,
五 軍 開 府 照 西 東               
Ngũ quân khai phủ chiếu tây đông
榮 枯 四 十 餘 年 事               
Vinh khô tứ thập dư niên sự,
只有 荷 花 似 舊 紅                
Chỉ hữu hà hoa tự cựu hồng.
                     高 伯 适                               

Bên sông nhà cửa oai hùng.                                 
Trại quân, quan phủ một vùng sáng tươi. 
Thịnh suy đã quá bốn mươi.                     
Hoa sen hồng thắm vẫn cừơi như xưa.
     
Nhà cao, dinh lớn một bên sông.
Năm phủ sáng ngời tây đến đông. 
Suy thịnh đổi thay, bốn chục lẻ.   
Hoa sen như cũ vẫn tươi hồng.
VHKT

No comments:

Post a Comment