Sunday, January 29, 2012

Nam Bắc du kí bài 46

Chúng tôi vượt Quảng Bình và tiếp tục con đường đã vạch. Một giờ sau chúng tôi thấy phía trước có dãy núi chặn ngang; đó là dãy Hoành Sơn phân chia hai tỉnh Quảng Bình và Hà Tĩnh. Xe bắt đầu leo đèo rồi vượt đèo Ngang, lúc 11 giờ sáng. Thật là tiếc đã không đến đây lúc hoàng hôn, để nhìn phong cảnh và tưởng tựơng ra những gì mà bà Huyện Thanh Quan đã thấy và rồi làm ra bài thơ bất hủ. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn cho xe ngừng lại lưng chừng đèo phía bắc. Cảnh cũng đẹp thật; chúng và thấy một giòng sông lượn quanh co dưới chân đèo, đổ các giọt nước mà nó đã thu lượm nhiều nơi trên mảnh đất của địa linh nhân kiệt vào biển cả.


Đứng trên đèo chúng tôi thấy được biển khơi đang hân hoan vỗ sóng đón mừng nhận được các giọt nước kia. Chắc đây là giòng sông mà bà đã tả: “Lác đác bên sông chợ mấy nhà.” Tuy nhiên vẻ thơ mộng thì chắc không được như lúc bà thấy, vì bên kia sông làng mạc sầm uất, thấp thoáng các mái nhà gạch, không còn thấy cái hoang sơ, cô tịch “Một mảnh tình riêng ta với ta.” Ngay dưới chân đèo thì vắng tanh: không một người dù tiều phu chặt củi hay mục đồng chăn trâu bò.
chặt củi hay mục đồng chăn trâu bò.
 
        Qua Đèo Ngang
步 到 橫 關 日 已 斜    
Bộ đáo Hoành Quan nhật dĩ tà,
煙 波 間 石 石 間 花    
Yên ba gian thạch, thạch gian hoa.
樵 歸 岩 下 些 些 小     
Tiều quy nham hạ, ta ta tiểu,
市集 江 邊 箇 箇 多      
Thị tập giang biên, cá cá đa.
杜 宇 心 傷 聲 國 國     
Đỗ vũ tâm thương, thanh quốc quốc,
鷓 鴣 魂 斷 思 家 家     
 Giá cô hồn đoạn, tứ gia gia.
停 停 佇 望 天 山 海     
 Đình đình trữ vọng: thiên, sơn, hải,
一 片 孤 懷 嗟 我 嗟     
Nhất phiến cô hoài, ta ngã ta.
Tôi cảm hứng với bài Qua đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan, nên cũng làm một bài nói lại cảm tưởng, đáp lại người tài năng, quá cố:

Tôi cảm hứng với bài Qua đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan, nên cũng làm một bài họa lại bài nói của bà nói cảm tưởng của tôi, đáp lại người tài năng quá cố:
Cũng xin nhắc lại với bạn đọc bài họa là dùng các vần của bài thơ chính nhưng đem sang ý khác.


No comments:

Post a Comment