Ngày đi nhận nhiệm sở, tôi đến Vĩnh Long lúc 4 giờ chiều. Loai hoay hỏi cách về Chợ Lách rồi thuê một chiếc xe lôi, để đến bến xe đi về đấy. Xe chạy qua tỉnh Vĩnh Long và ngừng lại bên kia cầu Thiền Đức, tại đó đã có một chiếc xe đò cũ kỹ, Hoa Nam , đang chờ khách, về chuyến chót. Tôi cảm thấy cô đơn, đứng một mình, nhìn cây cối, nhà cửa hai bên đường. Cạnh chỗ tôi đứng là một cái mương và bên kia mương là vườn mận (doi) đang chin với các vân đỏ hồng. Tôi thấy lẻ loi, băn khoăn, rồi tự đặt câu hỏi chẳng biết dân tình nơi đó ra sao? Có chỗ nào để nghỉ ngơi đêm nay hay không? Còn các học sinh nơi đây như thế nào?
Nhìn các cánh bèo xanh trên mương đang giật dờ theo nước lớn tràn vào làm tôi liên tưởng đến thân phận mình.
No comments:
Post a Comment